Hắn tựa hồ cảm giác được linh hồn của chính mình bạo liệt, ngay sau đó
trước mắt tối sầm, không còn có ý thức. Hắn không có cơ hội nhìn thân thể
của mình giống như hư năng lực giả kia, chậm rãi biến thành điểm trắng
biến mất ở cái thế giới ảo này.
Mà một chỗ khác, Lôi Đặc đang bình tĩnh tới gần tra xét tiểu đội Liên
Bang kia đột nhiên phát hiện hư năng lực của mình bắt đầu nổi lên sóng gió
kịch liệt, đây là một loại báo động, hắn đột nhiên dừng bước, dùng hư năng
lực bảo hộ chính mình, bắt đầu suy đoán tình huống chung quanh, sau khi
không phát hiện dị thường gì, hắn khó hiểu mà lắc lắc đầu, chỉ có thể tiếp
tục đi tiếp, nhưng rõ ràng trở nên cẩn thận hơn rất nhiều so với lúc đầu.
Lúc tiểu Tứ báo cáo với Lăng Lan đã thu phục tên hư năng lực giả kia thì
cả tiểu đội Lăng Lan đã đi tới cửa ra.
Lăng Lan quét một vòng các đội viên, lấy phần khẩu cung ra, nghĩ nghĩ
liền đưa cho Lý Lan Phong nói: “Báo con, phần tư liệu này cậu bảo quản,
nhớ kỹ, một đường tiếp theo nhất định không được chết, phải còn sống đem
nó giao cho thành chủ Phát Huy Mạnh, nếu không nhiệm vụ sẽ thất bại.”
Lý Lan Phong nghe vậy đột nhiên sửng sốt, anh không nghĩ tới cuối
cùng Lăng Lan sẽ lựa chọn mình gánh vác trọng trách này. Từ lúc bắt đầu
thực hiện kế hoạch này, anh liền biết người nắm giữ phần tư liệu đó sẽ là
một nhân vật quan trọng, và Lý Lan Phong vẫn luôn cho rằng nhân vật đó
không phải Tề Long thì chính là Lạc Lãng, bởi vì thực lực bọn họ ở trong
tiểu đội là đứng thứ hai và thứ ba, đồng thời họ còn là đồng bạn lớn lên bên
cạnh Thỏ con, từ độ tín nhiệm nhìn lên cũng là ưu tiên bọn họ.
Nhưng hiện tại, nhiệm vụ này lại giao cho anh, Lý Lan Phong hoàn toàn
cảm nhận được tín nhiệm Thỏ con đối với mình, điều này làm cho tâm tình
anh kích động vạn phần, anh âm thầm hít sâu một hơi, mặt ngoài thực trấn
định mà duỗi tay tiếp nhận phần khẩu cung. Lý Lan Phong đã xác định, ở