ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 116

càng xấu. Như thế này bảo mẹ làm sao có thể yên tâm giao Spirit Hoàng
Hải cho con đây?”

Thang Tuấn bật cười, “Mẹ, cái chiêu giả bệnh này không có tác dụng

với con nữa rồi, dù gì đi nữa, con cũng không muốn tiếp quản Spirit Hoàng
Hải đâu. Món cá hồi hun khói này ngon lắm, mẹ có muốn ăn thêm không?”

“Mỗi lần nhắc đến vấn đề này con đều tìm cách lảng tránh, rốt cuộc con

tính sao?” Thang Lan thấy Thang Tuấn chuyển chủ đề, đùng đùng nổi giận.

“Phụ nữ quản lý việc trong nhà, đàn ông làm việc ngoài xã hội, mọi việc

ở nhà mẹ và chị phụ trách là được, con thích ra ngoài tự xây dựng sự
nghiệp.” Anh thản nhiên.

“Hừ, lần này con vấp ngã, nợ mẹ những bảy triệu bảng Anh, còn không

chịu ngoan ngoãn?”

“Mẹ, đây là hai việc khác nhau, lập nghiệp khó tránh khi lời khi lỗ, con

nhất định sẽ trả tiền cho mẹ mà.”

“Mẹ hỏi lại lần nữa, con thực sự không muốn trở về Spirit Hoàng Hải

phải không?” Thang Lan cố kiềm chế, đưa ra tối hậu thư.

Thang Tuấn vẫn không thay đổi, quả quyết: “Vâng ạ.”

Thang Lan nhìn anh, không những không tức giận mà lại còn mỉm cười,

“Được lắm, con trưởng thành cứng cáp rồi, không coi sự nghiệp của gia
đình ra gì. Bây giờ không muốn tiếp quản gia nghiệp, mẹ sẽ khiến con vĩnh
viễn khỏi cần tiếp quản nữa.”

Thang Tuấn sửng sốt nhìn mẹ, không hiểu tại sao.

Thang Lan dứt khoát: “Coi như mẹ không có đứa con trai như con, toàn

bộ những thứ con có được từ mẹ bao gồm tài sản, cổ phiếu, tiền mặt, thẻ tín

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.