ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 258

Thang Tuấn thở dài, kéo chăn cho Thang Mẫn, an ủi cô: “Chị đừng nghĩ

thế, mặc dù năm đó bố đưa chị về, mẹ... có chút ý kiến, nhưng những năm
qua, công việc kinh doanh chủ yếu của Hoàng Hải mẹ đều giao cho chị phụ
trách...”

“Em quá ngây thơ rồi, Thang Tuấn.” Thang Mẫn ngắt lời anh, quay mặt

đi chỗ khác, không cho Thang Tuấn thấy thái độ của mình, “Bà ta không
bao giờ có thể yêu quý chị.” Cô lấy lại tinh thần, quay lại nhìn Thang Tuấn,
“Đêm WIP này em phải vất vả thay chị rồi.”

Thang Tuấn gật đầu, nghĩ tới bản kế hoạch lại liên tưởng đến Hiểu

Khiết, không biết bây giờ cô thế nào, anh yên tâm được. Thang Mẫn thấy
thái độ bất an của anh như thể đang vướng bận chuyện gì đó, “Chị đã gọi
trợ lý đến chăm sóc rồi, có chuyện gì thì em cứ đi giải quyết đi, chị không
sao đâu.”

Thang Tuấn hơi do dự, nhưng vẫn không an lòng về Hiểu Khiết. Tình

trạng Thang Mẫn cũng ổn định hơn, anh quyết định tới Đài Loan tìm Hiểu
Khiết. Sau khi thu xếp mọi việc ở bệnh viện, anh xách hành lý đi thẳng ra
sân bay.

Sáng sớm trên cao tốc vẫn chưa nhiều xe cộ, chiếc taxi chở Thang Tuấn

lao nhanh trên đường. Cả đêm không ngủ nên trông anh có phần mệt mỏi.
Điện thoại chợt đổ chuông, là của mẹ anh, “Thang Tuấn, sáng nay con đừng
đến công ty vội, mẹ có việc này muốn giao cho con.”

Thang Tuấn bất giác chau mày, mẹ gọi đến chẳng đúng lúc chút nào.

Anh đáp: “Chủ tịch, con có việc quan trọng phải đi Đài Loan ngay bây
giờ.”

Thang Lan bực mình: “Con đi Đài Loan làm gì? Đừng quên hoạt động

đêm WIP đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.