ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 266

Hiểu Khiết đáp: “Không cần đâu, tôi muốn hoàn thành cho xong bản kế

hoạch đã.”

Thang Tuấn nhìn thấy cô lôi ra laptop và thỏ Peter, không khỏi mừng

thầm. Anh chẳng ngờ cô sẽ mang theo món quà mình tặng tới đây. Đến bên
cạnh bàn, cố tình cầm thỏ Peter lên, anh nói: “Chào mày Peter, chúng ta lại
gặp nhau rồi! Cô mang cả nó đến Thượng Hải à? Xem ra rất thích nó nhỉ!”

Hiểu Khiết ôm chú thỏ, vỗ nhẹ rồi sửa lại dung mạo cho nó, “Tôi sợ ngủ

không quen giường nên mang Peter đến đây ngủ cùng. Hơn nữa, có nó bên
cạnh, tôi không thấy cô đơn nữa.”

Nhìn nụ cười mệt mỏi của cô, Thang Tuấn biết chính là vì Tử Tề,

“Người ta nói, những người thích ôm gối ôm hoặc thú nhồi bông khi ngủ
thường thiếu cảm giác an toàn, cô thiếu cảm giác an toàn ư?”

Hiểu Khiết buồn bã, khổ sở cười nhạt: “Hiện tại có lẽ là vậy.”

Thang Tuấn dò hỏi: “Sao vậy? Cao Tử Tề bắt nạt cô?” Anh dịu dàng, hy

vọng cô sẽ thổ lộ nguyên nhân thật với mình.

“Tử Tề...” Hiểu Khiết nhìn ánh mắt Thang Tuấn, mở miệng định nói

nhưng cuối cùng lại quyết định che giấu. Cô lẩn tránh ánh mắt anh, lắc đầu
nói dối: “Tử Tề bị sốt, không đến đây được, một mình tôi ở một nơi xa lạ
nên hơi lo lắng.”

Thang Tuấn biết cô chưa thể mở lòng, thoáng thất vọng, nhưng lập tức

anh lại lấy lại tinh thần, bật cười: “Sao phải lo? Ở Thượng Hải rõ ràng còn
có tôi mà.” Anh cố tình chỉ vào thỏ Peter, “Chẳng lẽ tôi không tặng cô Peter
Rabit mà cô không coi tôi là bạn?”

Hiểu Khiết gạt đi: “Ai bảo thế? Anh và Giai Nghi đều là anh chị em tốt

của tôi, quan trọng hơn cả bạn. Mặc dù anh hay thiếu nghiêm túc, lại suốt
ngày lừa tôi mời phải mời cơm anh, nhưng cảm ơn anh đã luôn ở bên tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.