ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 267

Thang Tuấn nhìn Hiểu Khiết, nửa đùa nửa thật: “Có mà cô cứ như quả

bóng rắc rối ấy. Mà kỳ lạ thật, sao tôi cứ suốt ngày đụng phải cô nhỉ. Nếu
cô không phiền toái thế thì tôi chẳng cần phải lo lắng rồi.”

Ánh mắt chằm chằm như muốn thiêu đốt của Thang Tuấn khiến Hiểu

Khiết bối rối.

Thang Tuấn lại nói: “Ở Anh cứu cô bị rơi xuống nước chỉ là ngẫu nhiên.

Gặp nhau ở Đài Loan chỉ là tình cờ. Gặp nhau ở Thượng Hải thì là duyên
phận. Thực ra có một việc tôi không biết phải nói với cô thế nào.” Anh nhìn
Hiểu Khiết, hạ quyết tâm, “Tôi còn một thân phận khác.”

Hiểu Khiết nhìn Thang Tuấn, chờ đợi câu trả lời của anh.

“Thực ra tôi là...” Thang Tuấn đang tính khai thật mình là Tom thì điện

thoại trong phòng đổ chuông, rất không đúng lúc ngắt lời anh.

“Liệu có phải điện thoại của Hoàng Hải gọi đến không?” Hiểu Khiết lo

lắng.

Thang Tuấn thở dài, hơi nản nhắc: “Cô nghe điện thoại trước đi!”

Hiểu Khiết nhấc điện thoại lên, giọng cô nhanh chóng trở nên lạnh lùng,

“Ồ, Tử Tề à. Em đến rồi, bây giờ đang họp, cứ thế đã nhé.”

Cô cúp máy, lập tức trở nên rầu rĩ.

Thang Tuấn hỏi: “Không sao chứ?”

Hiểu Khiết cố gắng mỉm cười, “Không sao, lúc nãy anh định nói gì?”

Thang Tuấn thấy thần sắc không tốt của cô, đành nuốt lời thú nhận:

“Lần sau đi! Bây giờ chuẩn bị tài liệu cho buổi họp ngày mai đã, tôi gửi bản
vẽ các mặt bằng rồi đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.