ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 349

du học Anh, anh không phải cảm thấy có lỗi với em.” Hiểu Khiết nhìn anh,
rành rọt từng câu từng chữ.

Trên con phố vắng tanh, Thang Tuấn cầm bó hoa, sung sướng tập cách

tỏ tình, “Lâm Hiểu Khiết, sau này ngày nào em cũng phụ trách việc nấu
cơm để trả tiền thuê nhà nhé!”

Anh nghĩ ngợi, “Hình như không giống tỏ tình.”

Lại đổi giọng, “Lâm Hiểu Khiết, anh thích em!”

Bất giác lo lắng, “Trực tiếp quá, liệu cô ấy có chấp nhận không?”

Thử đi thử lại, Thang Tuấn vẫn không nghĩ được cách nào hay ho. Anh

rút một bông hồng từ bó hoa ra, bắt đầu đếm cánh, “Cô ấy chấp nhận, cô ấy
không chấp nhận, cô ấy chấp nhận, cô ấy không chấp nhận...” Cứ thế, vừa
đếm vừa về nhà.

Không bao lâu, Thang Tuấn đã đến cổng khu, lên tầng thì ngạc nhiên

thấy Cao Tử Tề đang đứng ngoài nhà mình, bất giác sựng lại.

“Sao anh ta lại đến đây?” Thang Tuấn vội nép vào một góc, lặng lẽ quan

sát.

Tử Tề nắm tay Hiểu Khiết, chân thành nói: “Trước đây là em đợi anh,

lần này đến lượt anh đợi. Anh sẽ chờ đợi đến khi em suy nghĩ kỹ rồi quay
về bên anh.”

Hiểu Khiết thở dài, mỉm cười: “Thực ra khi nghe anh nói xin lỗi em đã

tha thứ cho anh rồi.”

“Cảm ơn em.” Tử Tề ôm cô vào lòng.

Cô không đẩy anh ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.