ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 420

“Nào, vấn đề tiếp theo.” Thang Tuấn liếc Hiểu Khiết, biết thời cơ đã

đến, cầm chiếc chai chỉa thẳng vào cô, “Giám đốc, lại đến lượt cô rồi.”

Hiểu Khiết lè nhè: “Là tôi à? Mọi người muốn hỏi gì?”

Cả đám tỏ ý “Chơi thế cũng được đấy”, bật ngón cái với Thang Tuấn.

Anh đắc ý cười.

Trịnh Phàm hỏi: “Giám đốc, tôi muốn hỏi một câu đơn giản, vì sao cô

cứ soi mói bản kế hoạch của chúng tôi thế?”

Hiểu Khiết đáp: “Vì tôi mang trên người một nhiệm vụ, phải sa thải bớt

một số người.”

Tất cả đều kinh ngạc, hóa ra cái gọi là nhiệm vụ bí mật đúng là phải

đuổi việc họ.

Hiểu Khiết khổ não: “Nhưng tôi không muốn đuổi việc bất cứ ai, nhưng

nếu các bạn cứ nộp cho tôi những ý tưởng cũ kỹ đó thì sao tôi khuyên giám
đốc Thang từ bỏ suy nghĩ ấy được?”

Mọi người cảm động.

Hiểu Khiết điểm danh từng người một, “Trịnh Phàm, mặc dù cô biết thu

thập tài liệu, nhưng lại không biết cách tổng hợp, phân tích. Tô Lợi, suy
nghĩ của cô quá mang tính cá nhân, không thích hợp để áp dụng với cả
trung tâm thương mại. Tố Tố, tâm lý hám lợi trước mắt của chị không thể
vận dụng vào công việc, khách hàng VIP sẽ không muốn tham gia ‘chương
trình sale off hàng tồn kho’ đâu.”

Thấy Tiết Thiếu cười thầm bên cạnh, Hiểu Khiết thậm chí còn giơ tay

bẹo má anh ta: “Còn cười hả? Anh là tệ nhất đấy! Phòng kế hoạch là team
work, anh cứ một mình xây dựng đống kho dữ liệu nhưng không chia sẻ với
ai, thế thì làm sao tạo ra một bản kế hoạch tốt chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.