ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 431

Cô giơ bản kế hoạch trong tay lên, miễn cưỡng mỉm cười, “Tôi xem rồi,

không tồi lắm, các bạn vất vả rồi.”

Mọi người cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Tố Tố thở phào: “Tốt quá, nỗ lực lần này quả nhiên không phải công

cốc.”

Cả phòng vui vẻ vậy lại khiến Hiểu Khiết khó xử.

Tô Lợi nói: “Người cố gắng nhất là chủ nhiệm, chúng tôi xong rồi mà

anh ấy vẫn phải phấn đấu.”

Tiết Thiếu kể. “Bận đến nỗi sáng nay vẫn chưa ăn sáng, chúng ta đi ăn

sáng đi.”

Thang Tuấn mệt mỏi: “Mọi người đi trước đi, tôi muốn nghỉ một lát.”

Tố Tố nhìn Thang Tuấn: “Chủ nhiệm à, hai hôm trước anh vừa chảy

máu mũi, phải để ý đến sức khỏe đấy. Thế này đi, còn một lúc nữa mới phải
báo cáo, chủ nhiệm nghỉ ngơi đi, chúng tôi sẽ mua cho anh một phần. Giám
đốc ăn chưa?”

“Không cần.” Hiểu Khiết lắc lắc cốc cà phê trên tay, “Các bạn vất vả rồi,

bữa sáng tôi mời, nhớ lấy hóa đơn nhé!”

Tiếng hoan hô nhiệt liệt vang lên, tập thể hồ hởi rời đi. Phòng làm việc

bỗng trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại Hiểu Khiết với cốc cà phê và bản kế
hoạch, và cả Thang Tuấn đang vô cùng mệt mỏi.

“Tại sao anh phải nỗ lực vì họ như vậy?” Hiểu Khiết xót xa thay Thang

Tuấn.

Anh đáp: “Vì họ gọi tôi là chủ nhiệm Thang nên tôi phải chịu trách

nhiệm với họ, thưa giám đốc Lâm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.