ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 457

Hiểu Khiết ôm thỏ Peter vuốt ve, mắt cũng hoe đỏ: “Giai Nghi, lần đầu

tiên tớ nếm trải cảm giác dẫm lên ‘thi thể’ người khác mà đứng lên. Tớ ở
Thượng Hải mệt quá, không muốn tiếp tục làm bản kế hoạch này, không
muốn tiếp tục làm một Lâm Hiểu Khiết công tư phân minh.” Lần đầu tiên
sự mệt mỏi khiến cô muốn rời bỏ công việc, thậm chí rơi nước mắt.

Nghe thấy tiếng khóc của Hiểu Khiết, Giai Nghi quả quyết, “Không

công tư phân minh được thì thôi.”

Hiểu Khiết sửng sốt.

Giai Nghi tiếp tục: “Có ai quy định hai người không được nói chuyện

với nhau? Muốn nói gì với anh ấy thì cứ nói, muốn hỏi thăm thì hỏi thăm,
muốn động viên cứ động viên. Nếu tớ là anh ấy, nghe thấy giọng cậu chắc
chắn vui chết đi được!”

Hiểu Khiết không tin, “Thật hả?”

Giai Nghi nghiêm túc: “Lâm Hiểu Khiết, nếu Thang Tuấn thắng, cậu có

tức giận không?”

Hiểu Khiết chẳng chút do dự trả lời: “Không!”

Giai Nghi cười: “Thế là được rồi. Cho nên nếu cậu đường đường chính

chính thắng, Thang Tuấn cũng sẽ không tức giận! Đừng chưa thi đã bắt đầu
lo hão.”

Hiểu Khiết lau nước mắt, “Cảm ơn cậu, Giai Nghi. Hiện giờ tớ thấy khá

lên rồi.”

Giai Nghi cũng thở phào, tiếp tục nhâm nhi món ăn vặt trên tay, trách

móc: “Cậu có biết nghe cậu khóc mà tớ sợ chết đi được. Nếu không phải tớ
đang bụng to, ngồi máy bay bất tiện thì ngày mai tớ đã xách hành lý đến
Spirit Hoàng Hải rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.