ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 515

kem, góc miệng cô chị dính vệt trắng, cậu em lập tức lấy giấy ăn lau miệng
cho chị.

Bất giác lại nhớ tới ngày ở Anh...

“Cô mới giống đứa trẻ chưa lớn, ở Anh tôi cứu cô mấy lần, ở Đài Loan

cũng thế, ở Thượng Hải cũng vậy, đều là tôi lau miệng giúp cô, đến ngay cả
ăn kem cũng là tôi lau giúp cô.” Thang Tuấn vừa nói vừa lau khóe miệng
giúp cô.

Cô hét lên: “Này, anh có ý gì hả?”

Nhìn hai chị em bàn bên vui vẻ ăn uống, Hiểu Khiết lấy điện thoại ra tìm

số Thang Tuấn, ngón tay đã đặt trên nút gọi mà trong lòng vẫn phân vân.

Vào lúc này, Thang Tuấn đã nhận lời mời dùng cơm của Sở Sở.

Bàn ăn bày nhiều món thịnh soạn, một chai rượu vang và ba chiếc ly.

Chủ tịch Tăng ngồi ở vị trí chính, mỉm cười: “A Tuấn à, từ lâu đã muốn
mời cháu đến nhà rồi, nhưng công ty cứ hết việc này đến việc khác, lần lữa
tới tận hôm nay, cháu không trách uncle chứ?”

Thang Tuấn lễ phép đáp: “Đương nhiên là không ạ, đến làm khách ở nhà

uncle là niềm vinh hạnh của cháu.”

Đổng sự Tăng cầm ly rượu lên: “Sao lại khách sáo thế, quen biết lâu

vậy, người một nhà rồi. Nào, tự nhiên nhé, đừng khách sáo.”

Thang Tuấn gật đầu.

“Anh ăn cá đi.” Sở Sở gắp một miếng cá hồi nướng cho Thang Tuấn.

Đổng sự Tăng lập tức trêu trọc: “Sở Sở vẫn bám cháu như vậy đấy A

Tuấn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.