ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 522

Cô dừng lại một lát, tay vẽ một vòng trong không khí, thể hiện “Một

Hoàng Hải to đùng.”

Thang Tuấn cười nhạt: “Đừng quên chính các người ép tôi đi, muốn tôi

bỏ rơi đồng nghiệp, tôi không làm được!”

“Vậy bỏ rơi em, bỏ rơi giám đốc Thang là việc anh làm được phải

không? Anh có biết hai ngày trước giám đốc Thang đã ngất không?” Hiểu
Khiết không hề khách khí chỉ thẳng vào mũi anh.

Thang Tuấn sững sờ, lo lắng hỏi: “Cô bảo chị tôi bị ngất?”

Hiểu Khiết ra sức gật đầu, cứ lấy tay đập vào ngực, “Công ty khó khăn

lắm, giám đốc Thang khó khăn lắm, em khó khăn lắm! Anh không bận
tâm? Đúng, nhóm chúng em lấy idea nhóm anh, điều đó chẳng hay ho gì,
nhưng chúng em đã biến cái idea đó thành hiện thực. Chỉ cần anh muốn là
chẳng có gì không thể. Thang Tuấn, đừng trốn tránh nữa, hãy trở về Hoàng
Hải, hãy gánh vác phần trách nhiệm mà anh phải gánh vác đi. Người ta vẫn
nói, còn rừng thì không sợ hết củi, như thế mới gọi là có trách nhiệm với cái
anh muốn bảo vệ.”

Mặc dù đã say nhưng những lời Hiểu Khiết nói vẫn khiến Thang Tuấn

sửng sốt.

Anh kích động: “Lâm Hiểu Khiết, người bảo phải công tư rõ ràng là cô,

người mở to mắt nhìn cả nhóm chúng tôi bị fire cũng là cô, bây giờ lại bảo
tôi trở về công ty. Lâm Hiểu Khiết, cô lúc thế này lúc thế khác, bảo người ta
thích ứng làm sao nổi?”

Hiểu Khiết bất chợt ôm lấy mặt Thang Tuấn, hai người sát gần.

Anh sửng sốt, nghe cô nói: “Thế thì đừng thích ứng. Chỉ cần đồng ý trở

về Hoàng Hải với em, cùng mọi người sát cánh chiến đấu. Em tin rằng chủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.