ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 521

Nhân viên cửa hàng gật đầu, dọn mấy bàn bên cạnh trước.

Thang Tuấn đỡ cô ngồi xuống, Hiểu Khiết cầm một miếng gỏi, “Đây là

thăn bò và thịt lợn anh thích nhất, em vừa nướng xong, mau ăn cho nóng.”

Thang Tuấn lãnh đạm nói: “Đã nguội rồi.”

Hiểu Khiết bĩu môi, đặt thức ăn xuống, “Tiếc nhỉ, đành uống rượu vậy.”

Cô cười lấy chai rượu định rót, nhưng rượu hết rồi. Hiểu Khiết lắc lắc cái
chai, giơ tay gọi nhân viên, “Ở đây, thêm một chai nữa.” Nhưng nhà hàng
chẳng còn ai, cô lầm bầm, “Kỳ lạ, đâu hết rồi? Tại sao cả nhà hàng thế này
mà không có phục vụ?”

Thang Tuấn bực bội: “Cửa hàng đóng cửa rồi. Tôi đưa cô về, ngày mai

còn phải đi làm.”

Anh dìu Hiểu Khiết đứng lên, mắt cô lim dim nhưng vẫn từ chối,

“Không cần! Em không muốn đi làm nữa!”

Thang Tuấn hừ lạnh, “Tôi tưởng cô đi làm vui lắm mà.”

Hiểu Khiết lắc đầu: “No, đi làm rất chán, chán chết đi được. Công ty

không có anh, vô, cùng, chán. Anh lại định nói em gọi anh đến là làm, việc,
theo, cảm, tính phải không? Đúng, em hiện giờ đang làm việc theo cảm
tính, bởi vì em cần anh, công ty cần anh.”

Người say nói thật, Thang Tuấn không khỏi sửng sốt.

Hiểu Khiết buồn bã: “Việc lấy hàng trong SSP Week gặp vấn đề, hội

đồng quản trị chốc chốc lại đến gây sự. Còn anh thì lại rất tự do tự tại, anh
không thấy như thế là không nên hả? Để chị mình gánh vác cả một Hoàng
Hải to đùng vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.