ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 543

Thang Lan vẫn nằm đó, không có phản ứng. Thang Tuấn chỉ biết cười

khổ.

Hiểu Khiết cảm nhận được nỗi buồn của anh, cô nắm lấy tay anh, muốn

an ủi. Sự quan tâm của cô khiến Thang Tuấn ấm lòng, anh mỉm cười, lại nói
với mẹ: “Con hứa, trước khi mẹ tỉnh dậy, con và chị sẽ nỗ lực hết mình để
bảo vệ Hoàng Hải.”

Trên giường bệnh, Thang Lan vẫn đang hôn mê, nhưng nơi khóe miệng

như khẽ nhếch lên, nét mặt không khác gì đang vui.

Chỉ có điều Thang Tuấn và Hiểu Khiết không hề để ý thấy sự thay đổi

này.

Cả hai ra khỏi phòng bệnh, Hiểu Khiết khuyên: “Anh đừng lo lắng

nhiều, chủ tịch Thang nhất định sẽ khỏe lại.”

Thang Tuấn gật đầu.

Hiểu Khiết chợt đề nghị: “Hay tối nay chúng ta ra bến Thượng Hải đi

dạo đi, lâu lắm rồi không tới đó. Mỗi lần có tâm trạng xấu, tới bến Thượng
Hải liền thấy khá lên.”

“Được thôi.” Thang Tuấn đã thoải mái hơn.

Hai người quay về công ty, Hiểu Khiết thấy hai giỏ hoa quả đặt ở trên

bàn mình, bất ngờ cầm thiệp lên, ngạc nhiên cười: “Là quà mà nhà cung cấp
gửi đến, bày tỏ việc hợp tác với chúng ta rất tốt đẹp.”

Cả phòng sung sướng.

Trịnh Phàm tò mò: “Giám đốc, cái thùng giấy kia là ai tặng?”

Hiểu Khiết nhìn về phía đó, cẩn thận mở ra, Thang Tuấn cũng đứng bên

giúp đỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.