ĐẲNG CẤP QUÝ CÔ - Trang 548

dựa đó gục ngã, biến mất hoặc rời ta đi, lại phải nhờ cậy chính mình; e đến
lúc đó, ngay một chút sức lực đứng lên cũng không còn.”

Tng Tuấn gật gù.

Hiểu Khiết cười: “Chẳng dễ dàng gì em mới đứng lên được. Mặc dù thời

gian vừa qua rất vất vả, nhưng em rất trân trọng tất cả những gì đang có, rất
thích công việc hiện nay, cuộc sống, bạn bè, và cả anh.”

Những gì vừa nói như một lời tỏ tình ngầm, cô ngại ngùng, quay lưng

lại với anh, chỉ tòa nhà trước mặt, “Chỗ nào cũng sáng đèn, cả thành phố
đều chưa ngủ nhỉ.”

Đột nhiên, Tng Tuấn kéo Hiểu Khiết lại, nhìn thẳng vào mắt cô, “Hiểu

Khiết.”

Hiểu Khiết cảm nhận tình cảm của Tng Tuấn, hồi hộp không ngừng đan

ngón tay vào nhau, không dám đối diện anh.

Tng Tuấn lấy dũng khí, “Em biết không? Cuộc sống của anh lúc đầu rất

vui vẻ, rất tự tại, bởi vì anh chẳng có bất kỳ phiền não nào. Cho đến khi em
xuất hiện, anh không như trước nữa.”

Hiểu Khiết ngạc nhiên, ngẩng đầu lên.

Một cơn gió thổi bay tóc cô, Tng Tuấn dịu dàng vuốt chúng lại.

Ánh mắt cả i nhìn sâu vào nu.

Tng Tuấn nói: “Bởi vì em, anh bắt đầu có trách nhiệm với công việc.

Bởi vì em, anh bắt đầu suy nghĩ về mục đích sống. Bởi vì em, anh bỗng hết
vui vẻ. Anh không muốn tự do phóng túng giống trước đây.” Anh dừng lại
một chút, cười khổ, “Anh bắt đầu dựa dẫm vào em rồi.”

Cái nhìn của anh rất chân thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.