ĐÁNH CẮP TÌNH YÊU - Trang 102

“Lâm Nhị béo, vài năm không gặp, miệng cậu càng ngày càng hèn mọn!”
Tần Tiều Ý không sợ sinh sự, đối đáp rất nhanh chóng. Đối với bạn học
nhiều năm không gặp, một chút cũng không lạ lẫm, giao tiếp rất tự nhiên,
sau đó tìm hai chỗ trống, kéo Giản Tình ngồi xuống.

Giản Tình ngồi bên cạnh tần Tiểu Ý, cùng mọi người chào hỏi, vẫn duy trì
nụ cười nhàn nhạt, để che giấu mình đang mất tự nhiên.

Đưa mắt quét một vòng những người đang ngồi, Giản Tình ngạc nhiên phát
hiện, quả nhiên có vài người mang theo cả con cái tới. Đứa bé ba bốn tuổi,
nhìn thấy không khí náo nhiệt, bèn nhảy lên nhảy xuống, trông vô cùng vui
vẻ.

“Giản Tình, cậu kết hôn chưa?” Nữ nhân ngồi đối diện Giản Tình ôm bé
trai hỏi. Giản Tình ngồi xuống sau, cũng muốn mở miệng nói chuyện với
cô, nhưng lời ra khỏi miệng lại rút về. Do dự một lúc lâu, cuối cùng cô cũng
tìm được đề tài mở miệng.

Giản tình xoay lại nhìn cô ấy. Khuôn mặt giống như từng quen biết, làm cô
mơ hồ nghĩ đến một cái tên nhưng cũng không dám xác định: “Cậu là…
Trần Manh?”

Nữ nhân ôm bé trai gật gật đầu, cũng vì cô còn nhớ rõ tên mình nên vui
mừng mãi. “Ừ, hồi trước tớ ngồi ở phía sau cậu.”

Giản Tình gật đầu liên tục, trí nhớ vừa mới được kích hoạt, như mở được
cống trút nước, mãnh liệt tuôn trào. Nhớ rõ ngày xưa, Trần Manh nhát gan
ngồi ở sau cô, bị một nam sinh tên là Lâm Việt bắt nạt, ngay cả tâm tính của
cô ôn hòa nhưng nhìn cũng không vừa mắt, bèn nhờ Tần Tiểu Ý giúp tìm
thêm vài người, tan học chờ Lâm Việt ở trong ngõ tắt nhỏ, một đám nữ sinh
khoa chân mua tay, làm cho mặt mũi Lâm Việt bầm dập. Chuyện này qua
đã lâu nhưng đối với Giản Tình vẫn còn là một sự kiện oanh liệt nhất. Tuy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.