ĐÁNH CẮP TÌNH YÊU - Trang 103

nhiên sau này lại nghe nói Lâm Việt cùng Trần Manh thi vào cùng một
trường, thật sự là nghiệt duyên.

“Tớ chưa kết hôn.” Giản Tình cười trả lời câu hỏi của cô, tay mình nhéo
nhéo bàn tay bé trai: “ Đây là con trai của cậu sao? Đáng yêu quá!” Cô nhận
ra mình rất có cảm tình với cậu nhóc này. Trong lòng không khỏi nảy ra suy
nghĩ, nếu cô cùng Phương Khiêm có một đứa con, có phải cũng đáng yêu
như thế này không? Nhưng bây giờ cô cảm thấy kết hôn đã xa vời, nghĩ đến
có con lại càng quá sớm.

“Ừ, nó tên là Lâm Vũ, xảo quyệt rất giống ba nó.” Trần Manh cười đầy
ngọt ngào, khuôn mặt thanh tú của cô cười càng thêm động lòng người.

“Lâm Vũ…” Giản Tình nỉ non tên cậu nhóc, có điểm giật mình: “Ba nó
không phải là…”

Cô còn chưa nói hết lời, Trần Manh liền gật đầu thừa nhận: “Ba nó chính là
Lâm Việt.”

Đầu Tiên Giản Tình giật mình, sau đón nhịn không được cười ra tiếng, tự
đáy lòng cảm thán: “Duyên phận của các cậu thật kỳ lạ, sao hôm nay anh ta
không tới?”

“ Anh ấy tự mở công ty nhỏ, cả ngày đều bận xã giao.” Tuy rằng miệng
Trần Manh oán trách, nhưng nhắc tới chồng, ở khóe mắt đuôi lông mày lại
hiện lên hình ảnh một cô gái hạnh phúc, e thẹn.

Cứ như thế, hai người mở miệng tán gẫu, tìm được rất nhiều đề tài để nói
chuyện. Sau khi Giản Tình nhanh nhẹn lưu lại số điện thoại để có thể tiếp
tục liên lạc, Trần Manh như một giải thích viên, nhỏ giọng kể lể tình hình
những người khác cho Giản Tình. Nghe xong, Giản Tình xúc động vạn
phần: “Nói như vậy, phần lớp các bạn lớp 203 của chúng ta đều đã kết
hôn?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.