phải trường hợp như thế này. Hôm nay được thấy, coi như mở mang tầm
mắt.
Lâm Kiều Kiều nhún vai, cô đối với đám người rầm rộ này đã hết ngạc
nhiên từ lâu rồi: “Đó là do chị bình thường tới sớm không gặp qua, em thì
mỗi ngày đều như vậy. Đúng rồi, thông báo bên kia chị có xem không?”
“Thông báo? Không thấy.” Từ sau lần bị Thái quản lí dùng thông báo làm
thư tình, cô nhìn thấy thông báo là rùng cả mình, làm sao có thể đi xem
trong đó dán cái gì. Vả lại bên cạnh còn có cái loa phát thanh Tiểu Lâm,
không lo không biết chuyện gì.
“Là tiệc tối lễ Noel, công ty tổ chức, muốn tham gia thì ghi tên trước.” Tiểu
Lâm hưng phấn nói.
“Tiệc tối?” So sánh với hưng phấn của Tiểu Lâm, Giản Tình lại có vẻ thiếu
hứng thú. Ngoại trừ vài người quen biết cùng bộ phận, công ty to như vậy,
cô căn bản chỉ quen vài người. Dự tiệc cùng với một đám người xa lạ thì có
gì vui vẻ?
“Đúng vậy đúng vậy, thời gian còn có một tuần. Trên thông báo còn viết
đến lúc đó bộ phận cao cấp của công ty cũng sẽ tham dự, mọi người đều
đoán Phương boss có thể đến hay không, em nghĩ phụ nữ toàn công ty đều
đợi đến ngày anh ấy xuất hiện.” Lâm Kiều Kiều mắt mơ màng, đã bắt đầu
tiến vào bên trong ảo tưởng.
Cảm giác bao di động hơi rung rung, Giản Tình lấy ra xem, thì ra là “Đầu
heo” gửi tin nhắn đến: “Đến công ty chưa?”
“Đến rồi, anh vừa nãy sao lại vượt đèn đỏ!!!” Cô oán giận đánh mấy chữ.
“Đầu heo” bình tĩnh hồi âm: “Không chú ý.”