tự nhận công trạng không tồi, nhưng lúc này bị Phương tổng triệu kiến một
mình, trong lòng vẫn bất ổn. Đã vào nửa giờ, Phương tổng thủy chung
không nói đến nửa tiếng, làm cho hắn cảm giác càng tệ hơn.
Rốt cục, đại boss miệng vàng buông lời ngọc: “Thái quản lí, báo cáo của
anh tôi đã xem, rất hài lòng, công ty quả nhiên không nhìn lầm người. Trình
độ nghiệp vụ của anh so với đồng nghiệp đều cao hơn rất nhiều, quả không
sai.”
Nghe được Phương tổng mở miệng khen mình, tim Thái quản lí mới có thể
an ổn trở xuống chỗ cũ.“Phương tổng quá khen, tôi chỉ cố gắng làm tốt bổn
phận của mình mà thôi.”
Phương boss vừa lòng gật đầu: “Tuy rằng biết Thái quản lí lần này đi
Australia rất vất vả, nhưng, có chuyện, vẫn phải phiền Thái quản lí đi làm.”
“Phương tổng, có chuyện gì cứ nói.” Được boss coi trọng cũng không phải
là chuyện dễ dàng.
“Thị trường châu Nam Mỹ, luôn do Lí quản lí phụ trách, nhưng thị trường
này lại đang có vài vấn đề rắc rối, tôi hy vọng Thái quản lí có thể thay tôi đi
một chuyến. Đương nhiên, tôi biết Thái quản lí hôm qua mới về nước, cho
nên cho anh sắp xếp thời gian hai ngày nghỉ ngơi, ngày kìa hãy lên đường.”
Thái quản lí liền mơ hồ, được boss lớn coi trọng quả thật không phải
chuyện dễ dàng, nhưng cũng không hẳn là chuyện tốt gì!
Cuối cùng, Thái quản lí vẫn cắn răng nhận lấy nhiệm vụ. Không có cách
nào, ai bảo hắn có năng lực tốt, giờ lại phải làm việc thật nhiều!
Đang lúc Thái Minh Cường đi ra ngoài, lại bị Phương tổng kêu lại: “Thái
quản lí, anh cảm thấy Giản trưởng ban là người như thế nào?”