Bên ngoài gió lạnh, Tần Tiểu Ý mặc bộ quần áo trắng của Beatles tập trung
mọi sự chú ý, quả thực rất rêu rao đứng trước cửa chính, một tay giữ cửa
xe. Cô gái cao gầy, xinh đẹp này nhìn thấy Giản Tình vừa mới xuất hiện thì
nhiệt tình dào dạt hướng về phía cô vẫy tay.
Nửa tháng không gặp, tóc của Tần Tiểu Ý lại ngắn đi vài phần, quả thực rất
giống đầu con trai! Phong cách ngắn gọn, giống như một tomboy.
Giản Tình nắm thật chặt áo khoác, chạy đến trước mặt cô, đẩy người cô:
“Trời lạnh thế này, sao lại đứng bên ngoài xe, mau vào đi.” Còn mình thì
nhanh chóng chạy sang phía bên kia, mở cửa xe và ngồi vào bên trong.
Tần Tiểu Ý trợn tròn mắt, tiêu sái ngồi vào ghế lái: “Vừa thấy mặt đã lải
nhải, cậu gần bắt kịp mẹ tớ rồi!”
“Sao lại thế này, cuộc sống của cậu khó khăn đến mức tóc cũng không dài
ra được ư?” Nhìn tóc ngắn như con nhím của bạn, đôi mày liễu của Giản
Tình nhăn thành hai luồng chỉ gai.
“Tớ không phải đang thất tình hay sao? Thất tình thì đương nhiên sẽ cắt
tóc!” Tần đại tiểu thư vừa nói vừa nhấn ga, ở giữa dòng xe cộ đông đúc mà
phóng nước đại, căn bản không hề quan tâm đến luật giao thông.
Giản Tình liếc mắt nhìn sang cô gái thon dài, mảnh mai bên cạnh, một
khuôn mặt trung tính, phù hợp với mái tóc ngắn, căn bản rất giống nam
nhân. Cũng không thể trách được trước kia ở trường học, có người tưởng
nhầm bọn họ là một đôi, thì ra cũng không phải là không có nguyên nhân!
“Mỗi lần thất tình đều phải cắt tóc, thất tình lại lần hai, cậu sẽ cạo trọc
chắc!” Ngẫm lại đều cảm thấy buồn cười, thật không ngờ Tần Tiểu Ý lại
nhiều ngụy biện như vậy.
Tần Tiểu Ý nhếch mi cười: “Chủ ý này quả rất hay, lần tới bị chọc nóng nảy
tớ sẽ thay thế bằng cái đầu bóng lưỡng! Tiểu Tình, không phải là cái xe của