ĐÁNH ĐU CÙNG SỐ PHẬN - Trang 21

cô dâu; cùng thổi phụt tắt những ngọn nến; chú rể cầm con dao nhỏ sáng
loáng chia cái bánh cưới thành nhiều phần… Phòng đại lễ của khách sạn
chật cứng, dễ đến năm trăm mâm, vài nghìn người dự, cứ mười người quây
quanh một mâm hình bầu dục có bàn xoay, ê hề món đặc sản, thả phanh
rượu Tây. Thầy ạ, ai cũng phải tấm tắc: Sang trọng quá! Hoành tráng quá!
Con Bộ trưởng có khác! Lúc bữa tiệc đang đến hồi mãn, bỗng có một cô
gái mặc bộ đồ lụa đen, cao dễ một mét tám (vì em cao một mét bảy nhăm
chỉ đứng đến mang tai cô ấy), mặt hoa da phấn, đúng là người mẫu chân
dài, bê một hộp hình chữ nhật được bọc giấy trang kim có tết dải nơ xanh
biếc rất cẩn thận, đến đặt lên bàn cạnh cái hộp hình trái tim. Em được anh
Huy Tuấn phân công đứng canh hòm tiền mừng (Lúc ấy người nhà anh ấy
cũng đã tháo ruột hết rồi, chỉ còn ít phong bao của mấy chục người đến sau
cùng). Cô gái vẻ mặt nghiêm trang nhìn em bảo: Có người không đến dự
được, nhờ tôi đưa hộ quà mừng. Nói rồi cô quay ngoắt trở ra không thèm
nhận lời cảm ơn. Em đã ngờ ngợ. Thời nay bọn khủng bố có thể làm mọi
chuyện để trả thù. Em khẽ nhấc thử, cái hộp khá nặng. Lắc thử, như có
nước óc ách bên trong. Lễ thành hôn chưa kết thúc, em chỉ còn biết đứng
canh chừng món quà lạ đó. Đến khi tan cuộc, khách đã về cả, có cậu thanh
niên bên nhà trai sốt sắng đến giúp bê món tặng phẩm ấy ra xe, chợt kêu
lên: Cái gì mà nặng thế này? Có lẽ đến lúc ấy chú rể mới biết có món tặng
phẩm, vừa nhìn thấy và nghe như vậy, nét mặt anh ấy bỗng tái dại, chắc là
anh linh cảm được điều chẳng lành. Anh vội bảo em cùng lên xe và nhờ em
giữ hộ cái hộp, tuyệt đối không được mở dọc đường. Vừa đến nhà, Huy
Tuấn đã vội để cô dâu ở phòng khách, dẫn em đưa cái hộp lên một căn
buồng nhỏ trên tầng thượng. Em giúp anh ấy mở hộp. Vô cùng hồi hộp.
Còn lo nữa thầy ạ: nếu là quả mìn trong hộp thật thì toi mạng cả hai! Em
làm động tác cẩn trọng bóc các lớp giấy ngoài cái hộp hệt như trên tivi
chiếu cảnh cảnh sát nước phương Tây đang dò tháo ngòi nổ cho một quả
bom do bọn khủng bố cài lại. Phút chốc lộ ra một bình thủy tinh cỡ mười lít
đựng chất lỏng hơi vàng sóng sánh, mà em đoán ngay là phooc- môn. Bên
trong lơ lửng một cái thai nhi mới có cái đầu to tướng, mắt to tướng, chưa
rõ chân tay, mặt mũi, còn cả bộ cuống rốn dài loằng ngoằng cuốn vào nhau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.