DANH DỰ HUY HOÀNG - Trang 409

Gerald lắc đầu. Anh mỉm cười mơ hồ. “Bởi vì tôi có cảm giác cậu

muốn đâm xuyên thanh gươm của cậu qua người tôi.”

“Cậu chiến đấu như một tên ngốc, Gerald. Nếu tôi không ở đó,

cậu sẽ không bao giờ lên được con đồi đó. Và giờ cậu đã chết. Khao
khát trả thù suýt nữa hủy diệt cậu.”

Duncan dừng một chút để Gerald có thời gian suy nghĩ về những

gì hắn vừa nói. Cơn giận dữ với tính vô kỷ luật của bạn hắn đã bị
thổi bùng lên không cân xứng. Bây giờ Duncan đã nhận ra. Hắn giận
dữ với Gerald vì hắn thấy nhược điểm trong tính cách của bạn mình
và giờ phải thừa nhận hắn cũng có cùng biểu hiện đó.

“Tôi đã hành động ngu ngốc. Tôi sẽ không xin lỗi cậu thêm nữa

đâu.”

Duncan biết sự thú nhận là một việc khó khăn với bạn hắn. “Tôi

không yêu cầu xin lỗi. Hãy học từ chuyện này, Gerald. Tôi cũng
chẳng khá hơn cậu là bao. Tôi, cũng vậy, đã bị cai trị bởi khao khát
trả thù. Madelyne bị thương trong cuộc chiến vì tôi đã bắt cô ấy làm
tù nhân. Cô ấy có thể đã bị giết. Chúng ta đều có lần hành động một
cách ngu ngốc.”

“Phải, chúng ta có,” Gerald lặp lại. “Cho dù tôi không định thừa

nhận điều đó trước mặt ai khác ngoài cậu, Duncan. Cậu nói với tôi
cậu suýt nữa mất Madelyne. Cậu đã có thể không thừa nhận ma
thuật của cô ấy và không bao giờ biết đến mất mát của cậu.”

“Ma thuật của cô ấy?” Duncan cười vì bình luận hoa mỹ. Thật

không bình thường khi Gerald nói những lời như vậy.

“Tôi không thể giải thích được,” Gerald lên tiếng. Anh đỏ mặt, rõ

ràng bối rối bởi những gì anh nói. “Cô ấy quá trong sáng. Và dù bây
giờ cậu có hối tiếc vì đã bắt cô ấy thì tôi lại lấy làm biết ơn. Cô ấy là
người duy nhất có thể đưa Adela quay lại với tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.