ĐÁNH THỨC TRÁI TIM - Trang 116

Bobby nhìn thẳng vào mặt Teri và rồi lần này anh mỉm cười. “Cô là người
đầu tiên thật sự nhận thấy điều đó đấy, cô Teri Miller ạ. Tôi khá là dở”.

“Cal đến rồi đây”, Linnette nói to, ngó ra cửa sổ phòng khách vào buổi
chiều lễ Phục Sinh. Cô phụ giúp mẹ trong bếp, chuẩn bị bữa tối và bắt đầu
sắp đặt bàn ăn. Thả rèm cửa xuống, Linnette hối hả chạy vội ra cửa nhà,
nhưng rồi cô cảm thấy mình cần phải nhắc nhở gia đình một chuyện. “Bố
mẹ, đừng làm anh ấy mắc cỡ nhé”, cô báo trước.

Bố cô ngước mắt lên khỏi tờ báo Seattle, tờ báo anh đọc từ đầu chí cuối vào
mỗi chủ nhật.

“Về chuyện gì?”. “D ạo này anh ấy thường đến gặp bác sĩ ở Silverdale để
chữa tật nói lắp và anh ấy khá nhút nhát. Đôi lúc anh ấy ngập ngừng khi
phát âm, nhưng bố mẹ đừng để ý nhiều đến nó nhé”.

“Không thành v ấn đề”. Bố cô tiếp tục cúi xuống đọc báo.

“Đừng lo, con yêu”, mẹ cô nói vọng ra từ cửa bếp.

Chuông cửa vang lên và Linnette mở cửa đón Cal, trông anh đẹp trai hơn
bao giờ hết. Anh mặt một chiếc áo veston bằng da màu nâu vàng nhạt, đôi
giày ống bóng loáng cùng chiếc quần Jeans bó. Đôi mắt xanh tuyệt đẹp của
Cal tìm kiếm ánh mắt của Linnette, và cô đáp lại anh bằng một nụ cười tươi
rói. Chìa tay ra, cô kéo anh vào trong nhà.

“Chào Cal”, Bố cô nói, nhanh chóng bỏ tờ báo xuống.

“Chào mừng cháu đến chơi”, mẹ cô gọi vọng lên từ nhà bếp.

“Trong này thơm quá”, Cal nói mà không vấp váp một chữ nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.