ĐÁNH THỨC TRÁI TIM - Trang 311

ẩm ướt, cô nhẹ nhàng quyện chúng vào nhau, để anh biết rằng cô vui thế
nào khi nhận nụ hôn của anh.

Kho ảnh khắc đó thật hoàn hảo. Sau đó, cả hai nhìn nhau không chớp mắt
trong một lúc lâu, và rồi Anson nói rằng hôn cô còn tuyệt hơn những gì anh
tưởng tượng. Cô đáp lại rằng mình cũng có cảm nhận giống như vậy.

Điện thoại reo vang, kéo Allison ra khỏi những hồi tưởng ngọt ngào ấy. Cô
bật mở điện thoại và thấy anh gọi rất đúng giờ. “Anson hả?”, cô thì thầm.
“Anh đây. Em có nhận được tin nhắn từ Shaw không?”.

Cô gật đầu. Bạn anh gọi cho cô đêm hôm qua và bảo rằng Anson sẽ gọi cho
cô lúc chín giờ tối nay. Cậu ấy chỉ nói thế, rồi dập điện thoại ngay. “C ậu ấy
hình như rất thích làm người đưa tin”.

“Shaw là một người bạn tốt”, Anson nói.

“Em biết”, cô nói. “Anson ơi, em nhớ anh quá”.

Cô c ố giữ giọng mình không quá xúc động, nhưng cô vừa nhận một tin rất
xấu và không thể giấu được. Điều Anson không muốn nhất là cô khóc nức
lên vì một chuyện không liên quan gì đến anh. Anh chẳng thể làm gì được
cả.

“Buổi lễ tốt nghiệp của em thế nào?”, anh hỏi. “C ũng ổn. Em ước gì anh đã
đến đó. Hoa hồng đẹp lắm. Cảm ơn anh đã tặng hoa cho em, và cả lời nhắn
nữa”. Niềm tin cô dành cho anh có lẽ đã lung lay, nhưng Anson vẫn rất yêu
cô.

“Em đã nói chuyện với Cảnh sát trưởng chưa?”, anh hỏi, đi thẳng vào vấn
đề. “Về thông tin mà Shaw cho em biết đó”. “R ồi ạ. Em kể với bố và hai
bố con em đến gặp Cảnh sát trưởng hôm thứ Hai”. Phần kế tiếp này không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.