Tiêu Ấp thanh thanh giọng nói.
Quản sự Bùi gia mới không tình nguyện mở miệng, "Tiểu nhân tên
gọi..." Nói tới đây hắn dùng sức chà chà chân, "Gọi là Bùi Tiền."
Bồi Tiền1? Lang Hoa cũng ngây ngẩn cả người, như thế nào lại lấy tên
như vậy.
1 "Bùi" và "Bồi" trong tiếng Trung được đọc giống nhau.
Trong góc phòng Tiêu Ấp rốt cuộc nhịn không được cười ha hả.
Lang Hoa dở khóc dở cười, cố ý nghiêm mặt nhìn về phía Tiêu Ấp, "Tiêu
Ấp, không được bắt nạt người khác."
Quản sự Bùi gia cuống quít nói: "Chịu cược chịu thua, chịu cược chịu
thua, như vậy không thể coi là bắt nạt ta, ta trước kia kêu Dư Tiền, sau khi
theo Bùi lão gia mới sửa họ Bùi, cũng không có gì, nói mãi cũng thành thói
quen."
Bùi Tiền tuy rằng bị chê cười một trận nhưng mà quan hệ của mọi người
rõ ràng tốt lên không ít.
Lang Hoa trở lại trong phòng, A Mạc cùng A Quỳnh cũng đang ở nói
nhỏ chuyện này.
"Làm sao vậy?" Lang Hoa hỏi qua.
A Mạc đỏ mặt, "Những người đó thật sự là càng ngày càng không biết
xấu hổ."
Lang Hoa kinh ngạc nói: "Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"
A Mạc không chịu nói, A Quỳnh trừng trừng mắt hạnh, "Bọn họ ở bên
ngoài sân nhỏ, bày một loạt chai chai lọ lọ, sau đó hướng bên trong... So