“Phụ hoàng,” Thái tử chạy vội tới đây, đi tới bên cạnh vẫn thở hổn hển,
“Rốt cuộc đây là thế nào?”
Hoàng đế liếc nhìn Thái tử, sắc mặt Thái tử trắng bệch, hai mắt sưng vù,
nhìn rõ ràng là người thường xuyên đắm chìm tửu sắc, “Trẫm từng ban cho
ngươi ba vị sư phụ võ công, ngươi học như thế nào rồi? Ngươi thử nói xem,
bọn họ ai sẽ thắng?”
Thái tử nhìn sang giáo trường, mấy người đánh như dầu sôi lửa bỏng.
Thái tử mím môi một cái, nếu như hắn nói thị vệ sẽ thắng, lỡ người thắng
là Bùi Khởi Đường thì làm thế nào? Phụ hoàng sẽ nói khả năng quan sát
của hắn không tốt.
Nếu như hắn nói Bùi Khởi Đường sẽ thắng, chắc chắn Phụ hoàng sẽ
càng mất hứng hơn.
Thái tử nhất thời không nói ra lời.
Hoàng đế không nhịn được hừ lạnh một tiếng.
Mấy thị vệ từ bắt đầu vây công đến biến thành luống cuống tay chân ứng
đối, Bùi Khởi Đường lại dần dần càng ngày càng có sức, thân hình linh
hoạt tránh né, lại có thể so bì sức lực nữa.
Trên giáo trường Đại Tề, đã hiếm có trận tỷ thí nào xuất sắc như vậy.
Ban đầu mọi người chẳng qua là tới xem trò vui, về sau thấy dáng vẻ Bùi
Khởi Đường khi thì anh vũ, khi thì khỏe mạnh, đã không muốn để hắn thua
cuộc tỷ thí này.
Nhất là Bùi Tư Thông, từ bắt đầu run sợ trong lòng, biến thành vinh dự
tự hào hẳn.
Ai có con trai như vậy, cũng sẽ cảm thấy vui vẻ yên tâm.