DẠO BƯỚC PHỒN HOA - Trang 195

Hai người ngồi ngay ngắn trên giường, các nha hoàn dâng nước trà và

điểm tâm, Tiêu ma ma ở bên cạnh trông vừa lòng đẹp ý, như vậy mới giống
đại tiểu thư nhà phú quý.

Nhưng chớp mắt Lang Hoa liền khoanh chân ngồi lên rồi, Mẫn Giang

Thần cũng không để tâm.

Lang Hoa nhìn Mẫn Giang Thần, “Không phải nói, muốn đến Thường

Châu sao?”

Mẫn Giang Thần uống ngụm trà, ánh mắt đặt lên má Lang Hoa, đưa tay

ra đẩy chiếc khăn mặt Lang Hoa đang che, “Bệnh đã khỏi rồi, sao còn đeo
thứ này, khó chịu làm sao... sau này tuyệt đối đừng giống như vừa nãy, ngã
rồi thì phải làm sao đây.”

Lang Hoa hơi hơi cười, hai ngày nay quá buồn chán rồi, ngoài phải đối

phó với cái miệng giỏi ăn nói của tam thẩm, còn phải vỗ về mẫu thân bị
bệnh, nhìn thấy chiếc xích đu bỏ không trong sân đó, liền muốn dùng nó,
dù sao việc muốn làm mãi mãi làm không hết, có lúc chính là muốn phóng
túng bản thân, tâm trạng mới có thể tốt hơn.

Mẫn Giang Thần nói: “Vốn là ở Thường Châu, nhưng Vương đại nhân

nói Thường Châu có phản quân, ở Tấn Lăng bình phản, gây thanh thế rất
lớn, chết không ít người, lại không thể chứng minh thân phận phản quân
của họ, phụ thân rất tức giận, vội về Trấn Giang xử lý việc này, mẫu thân
nghe nói muội không chuẩn bị theo Lục Gia tới Hàng Châu, dứt khoát đưa
ta tới thăm muội.”

Tiếng của Mẫn Giang Thần rất mềm mại, nghe nàng nói chuyện giống

như ăn mật ngâm vậy, vừa dính vừa ngọt, khi ánh mắt nàng ấy khẽ chớp,
răng trắng mày ngài, lại thêm tư thế yểu điệu thướt tha, tổ mẫu thường nói
cũng không biết nam tử nào số tốt có thể lấy được A Thần. Nhưng tổ mẫu
lại không ngờ A Thần cả đời cũng không thể gả cho ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.