Thường Châu có phản tặc đầu tiên, phản quân lại sắp đem quân tới Trấn
Giang, nếu là ai đó vào lúc này liên hệ với phản quân, đừng nói một Cố
Gia, cứ coi như là trọng thần triều đình cũng sẽ bị tống vào đại ngục, cuối
cùng báo cho triều đình một lí do việc gấp theo quyền...
Đây chính là vì sao ông ấy sẽ không tùy tiện nhúng tay vào.
Lục Anh nhìn Trình Di, “Ta đồng ý Mẫn Tử Thần tặng cho hắn một hộp
mực cũ qua đó, ngươi giờ lập tức lấy mực chạy thẳng tới Mẫn Gia, Mẫn Tử
Thần nhất định sẽ hỏi ta ở đâu, ngươi liền nói việc xung đột của Cố Gia và
Vương Gia ở Miếu Dược Vương.”
Trình Di gật gật đầu.
Lục Anh nói: “Nói cho Mẫn Tử Thần, tiểu thư Mẫn Gia cũng cùng đi với
Cố Lang Hoa tới Miếu Dược Vương.”
Như vậy Mẫn Gia liền sẽ lo lắng, Mẫn Tử Thần liền sẽ tới Cố Gia, Mẫn
đại nhân cũng có thể có chuẩn bị trước.
Lục Anh vừa dứt lời, hạ nhân Lục Gia thở hổn hển chạy tới, “Tam Gia...
Tam Gia... Thái thái bảo tiểu nhân tới tìm người về.”
Hạ nhân gật gật đầu với Lục Anh, lắng lại hơi thở ép thấp giọng, “Vương
Gia lão gia đuổi kịp thái thái, lấy thẻ bài của thái thái, muốn mượn dùng
điền trang của Lục Gia chúng ta.”
Một điền trang ở ngoại ô của Lục Gia kết nối với Cố Gia, đó là cái năm
đó Cố Gia Lão thái gia mua, gặp năm Lục Gia không tốt, đã tặng cho Lục
Gia một nửa.
Vương Kỳ Chấn mượn dùng điền trang của Lục Gia liền có thể lặng lẽ
hợp vây điền trang của Cố Gia.