DẠO BƯỚC PHỒN HOA - Trang 255

Mẫn Hoài nói: “Đừng cho rằng ta chuyển tới Tô Châu nhậm chức Tri

Phủ thì không quản được Trấn Giang nữa, một ta ngày chưa đi, ngươi vẫn
là thuộc hạ của ta, đại ấn của Tri Phủ Trấn Giang cũng còn chưa tới tay
Vương Nhân Trí ngươi.”

Sắc mặt Vương Nhân Trí đột nhiên khó coi lại, nhưng rất nhanh hắn đã

đổi thành thần tình ấm ức kinh ngạc, “Mẫn đại nhân, người đây là đổ oan
cho thuộc hạ rồi, thuộc hạ ở Thường Châu chưa thể đem tất cả phản tặc một
mẻ lưới quét sạch, nhưng cũng là mang vết thương suốt đường đuổi về
Trấn Giang. Thuộc hạ biết đại nhân người và Cố gia luôn có giao tình, Cố
gia này và Vương gia chúng ta cũng là có quan hệ thân thích, nhưng thuộc
hạ cũng không lo được việc này. Đại nhân, ngài lại ngăn cản như vậy, việc
này khiến thuộc hạ… làm sao đây…”

Mẫn Hoài chau mày, nếu không có chứng cứ xác thực thì Vương Nhân

Trí tuyệt đối không dám ngông cuồng như vậy, còn đem cái mũ thiên vị
tình riêng chụp lên đầu ông.

“Mẫn đại nhân, Vương đại nhân, hai vị không cần tranh chấp, bình loạn

vốn là việc quan trọng hàng đầu của triều đình, Cố gia này rút cuộc có chứa
chấp phản tặc hay không, chỉ cần vào trong kiểm tra là có thể biết.”

Mẫn đại nhân theo tiếng nhìn tới, Vương Nhân Trí cung kính nói: “Vị

này là Hàn đại nhân do triều đình phái tới quản giáo binh mã, tiền lương.”

Thì ra Vương gia mời Ngự Sử tới.

Trong lòng Mẫn Hoài đột nhiên lạnh như băng, triều đình phái Ngự Sử

xuống lại không có ai cho ông biết, dù nói người đi trà nguội luôn là như
vậy, ông vẫn không nhịn được nguội lạnh trong lòng.

“Ngự Sử đại nhân đã nói như vậy, vậy thì mở điền trang, để quan binh

vào lùng bắt, chỉ là… nếu lùng bắt không được phản tặc thì làm sao đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.