DẠO BƯỚC PHỒN HOA - Trang 709

Mũi tên nhô ra kia giống như là bén rễ vào thân thể hắn, mặc hắn ra tay

thế nào cũng không rơi xuông.

Đau.

Đau quá a. Đau đến mức khiến hắn nói không ra lời. Đau đến mức khiến

hắn sợ hãi run rẩy.

Hàn Ngự sử há to miệng, dùng hết khí lực để chống đỡ cơn đau đớn, đổi

lấy là một dòng nước ấm nóng từ đũng quần hắn rỉ ra, tí tách tí tách chảy
đầy đất.

Hàn Ngự sử giơ tay với tới người bên cạnh.

Ai có thể giúp hắn một chút, hắn đang bị sao thế?

Ai có thể giúp hắn một chút không?

Cuối cùng, mặt của Bách Hộ xuất hiện ở trong tầm mắt của hắn, lòng

Hàn Ngự sử tràn đầy cảm kích, giống như bắt được một cái phao cứu
mạng, liều chết kéo Bách Hộ lại.

Thế nhưng lời kế tiếp của Bách Hộ lại làm cho Hàn Ngự sử khó có thể

tiếp nhận.

"Ngự Sử đại nhân, con mắt của ngài trúng tên, nếu ngài muốn sống sót

thì hiện tại nhất định phải lấy mũi tên ra."

Muốn sống, muốn sống, hắn đương nhiên muốn sống, hắn không muốn

chết, hắn không thể chết ở chỗ này, hắn là Ngự Sử triều đình, là hạ thần tâm
phúc bên người thái tử, làm sao hắn có thể chết ở chỗ này.

Mạng của hắn làm sao có thể giống những binh lính thấp hèn kia?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.