DẠO BƯỚC PHỒN HOA - Trang 88

thế, luôn ở trong phạm vi bảo vệ của Lục Anh, người bên cạnh đều là do
Lục Anh kỹ càng chọn lựa, Lục Anh rất ít khi để cho nàng đi ra khỏi viện,
nàng từng vì điều này mà cãi nhau với Lục Anh một trận, thế nhưng vẫn
không thay đổi được dự tính của Lục Anh.

Lang Hoa vẫn còn nhớ đêm hôm đó sau khi tranh cãi xong, Lục Anh

dùng bàn tay lạnh ngắt kéo lấy nàng, dùng giọng nói yếu ớt cầu khẩn làm
hoà với nàng, “Ta chỉ là sợ hãi thôi.”

Nàng biết hắn sợ hãi, đó là xuất phát từ sự quan tâm và bảo vệ nàng.

Nàng có thể lĩnh hội được tình yêu của hắn, từ lúc lạnh nhạt khi bắt đầu

thành thân, sau đó giống như một đứa trẻ lôi tay của nàng mới có thể chợp
mắt. Lúc có tâm sự hắn cũng dựa đầu vào vai nàng, tuy rằng từ trước đến
nay hắn chưa từng nói mấy lời đường mật, một kẻ mù như nàng thế nhưng
lại có thể từ trong động tác của hắn mà lĩnh hội được sự thật tâm của hắn.

Đối với điểm này, hiện tại nàng đối với đứa nhóc Lục Anh này không ôm

bất cứ hy vọng gì.

Tuy rằng việc hai người từng yêu thương nhau nén chặt ở trong lòng của

nàng, thế nhưng bây giờ đối mặt với Lục Anh vẫn chưa giao ra sự thật tâm,
nàng có thể đánh cờ cùng với hắn, không thể dễ dàng bị hắn quấy nhiễu ưu
tư.

Nếu như Lục Anh không định nói, để hắn ở đây ngược lại là vướng chân

vướng tay, không bằng đuổi hắn ra ngoài trước, để cho hắn cũng nếm thử
mùi vị thất bại, miễn cho việc xem thường hai bà cháu bọn họ.

Lang Hoa kéo Cố lão thái thái, “Tổ mẫu, con muốn diều giấy.”

Cố lão thái thái không nhịn được mà ngẩn ra, “Sao tự dưng lại muốn

diều giấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.