DẠO BƯỚC PHỒN HOA - Trang 94

Khương ma ma đáp một tiếng.

Mắt thấy Lư ma ma sắp bị đưa đi, mẫu thân không tự chủ được mà đứng

bật lên, Lư ma ma nước mắt vòng quanh hô lên một tiếng, “Thái thái.”

Mẫu thân cũng lau nước mắt theo, nhìn về phía Cố lão thái thái không

nói lời nào cả.

Cố lão thái thái sầm mặt lại, “Nếu như không liên qua đến bà ta tự nhiên

sẽ thả bà ta ra ngoài, nếu như đích thực là tội danh của bà ta thì đến lúc đó
mới đến lượt con phải khóc.”

Ánh mắt mẫu thân luôn nhìn theo cho đến khi Lư ma ma ra khỏi phòng

rồi mới thu lại, trên mặt là một mảnh đau khổ và mờ mịt, giống như mạnh
bạo kéo thứ gì trên người bà xuống.

Lang Hoa có thể hiểu được tâm tình của mẫu thân, dù sao thì Lư ma ma

cũng là người mẫu thân tín nhiệm nhất. Bị chính người mình tín nhiệm
phản bội, loại thống khổ đó nàng so với ai cũng đều hiểu rõ hơn cả.

Lang Hoa hy vọng có thể phân tán lực chú ý của mẫu thân, giơ tay ra,

“Mẫu thân cùng con đi chơi đào cầu nhé!”

Trên mặt mẫu thân miễn cưỡng mở ra một nụ cười, dặn dò nha hoàn đi

lấy đào cầu, ánh mắt không ngừng chần chừ trên mặt Lang Hoa, “Đứa trẻ
này bệnh vừa mới đỡ một chút, sao lại nhanh nhẹn như thế rồi.”

Trong ấn tượng của Lang Hoa, hình như mẫu thân luôn chôn vùi trong sự

đau khổ của việc phụ thân ra đi, cho dù là có gặp phải chuyện gì, việc đầu
tiên nhắc đến chính là phụ thân, hoặc là không màng tất cả mà nổi cáu,
hoặc là ai oán bi thương, cho nên chưa đến ba mươi tuổi đã bắt đầu không
ngừng uống thuốc. Chính vì thế mà cơ thể mẫu thân không khỏe, nàng mới
luôn để mẫu thân ở bên cạnh mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.