Bên ngoài đã có mưa nhỏ, đối với một người bị ngoại thương mà nói,
không phải là một thời tiết tốt, lại bị nước mưa lạnh lẽo dội vào không biết
còn gây ra bệnh gì không nữa.
“Đại tiểu thư, Bùi tứ gia vẫn còn đang chờ ở bên ngoài.”
Người này thật đúng là một tên vô lại, nàng không để cho hắn vào cửa,
hắn sẽ một mực ở bên ngoài chờ sao.
Đối phó với người như vậy, chỉ cần không để ý tới hắn, hắn sẽ không thể
làm gì.
Mưa nhưng càng lúc càng lớn, Lang Hoa thỉnh thoảng nhìn về phía ngoài
cửa.
Tiêu ma ma thấp giọng nói: “Như thế mãi chắc sẽ ngâm nước mất.” Nhìn
bộ dạng Đại tiểu thư, rõ ràng chính là không đành lòng, Đại tiểu thư tuổi
tác quá nhỏ không hiểu được chuyện của nơi này, Bùi tứ công tử ngược lại
là một bộ dạng đã quyết định, nếu không cũng sẽ không ở trước mặt mọi
người quỳ xuống.
Phải biết đây chính là có liên quan đến mặt mũi nam nhân.
Tiêu ma ma nói: “Chúng ta nơi này mặc dù hẻo lánh, nhưng ở bên ngoài
không khỏi vẫn có chút nổi bật, phòng ở Tây viện sạch sẽ, không bằng...”
Lang Hoa không nói lời nào.
Tiêu ma ma biết mình đoán trúng tâm tư của tiểu thư, “Vậy ta sẽ nói với
Tiêu Ấp một tiếng.”
Chỉ chốc lát sau bên ngoài truyền tới tiếng bước chân, chắc là dẫn Bùi
Khởi Đường vào cửa.