ĐẠO PHI THIÊN HẠ - Trang 270

Sắt Sắt cười nhẹ, nói: “Sính Đình, chuyện về người con gái đó, nếu

không tiện thì đừng nói ra. Ta cũng không muốn biết đâu.”

Chuyện của Dạ Vô Yên, quả thực nàng chẳng mấy hứng thú.

“Sau này có cơ hội, Sính Đình nhất định sẽ kể cho cô nghe.” Sính Đình

rất cảm động vì Sắt Sắt rất hiểu cho sự đắn đo của mình, liền cười nói: “Cô
nghĩ sớm đi, nô tỳ ra ngoài đây. Nếu có chuyện gì, cứ gọi nô tỳ.”

Sắt Sắt gật đầu, Sính Đình liền mở cửa đi ra.

Sắt Sắt nằm nghỉ trên giường. Bên ngoài cửa sổ, hương hoa nhè nhẹ xen

lẫn mùi cỏ thơm đưa vào, khiến người ta cảm thấy rất dễ chịu. Một ngày
nắng đẹp thế này mà nàng lại phải nằm trên giường dưỡng thương, tất cả
đều nhờ Dạ Vô Yên ban cho cả.

Hắn lại còn giấu cơ quan trong ống trúc, khiến nàng vì thua cuộc mà

mất cả tự do, thậm chí không còn tư cách nào để đi cầu xin Dạ Vô Yên cho
nàng rời khỏi. Hơn nữa, suýt chút còn mất mạng. Đều tại nàng sơ suất, bây
giờ biết làm cách nào để xuất phủ đây? Lẽ nào cả đời này nàng sẽ bị giam
cầm mãi sao?

Nàng quyết không cam tâm!

Kế sách duy nhất lúc này chỉ đành đi bước nào hay bước đó, nhưng nhất

định sẽ có cách để ra khỏi đây.

Sắt Sắt quyết định không suy nghĩ nhiều nữa, dưỡng thương cho khỏe

rồi sẽ tính sau.

Lần này bị thương, phải dưỡng thương hơn mười ngày. Mười ngày này,

nàng phải ở trong Khuynh Dạ Cư suốt. Trong thời gian đó, có vài lần nàng
nói với Dạ Vô Yên hãy thả nàng ra hoặc cho nàng quay về Đào Yêu Viện
nhưng đều bị cự tuyệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.