trong lòng Trương Hoa biết rõ không phải hoàn toàn là vì nguyên
nhân này.
Kể từ lúc Trần Dĩnh ủ rũ không nói năng gì, tâm trạng nặng nề,
bản thân anh cũng cảm thấy không vui. Lúc này Trương Hoa mới
phát hiện mình giữ Trần Dĩnh lại đây còn là bởi vì anh ở một mình
nên cảm thấy quá cô đơn. Mặc dù công việc hiện nay rất vẻ vang,
được nhiều người săn đón, cũng thường xuyên tiệc tùng, tiếp đón
nhưng khoảng thời gian không có Trần Dĩnh ở đây, tối đến về
đến nhà là anh cảm thấy vô cùng cô quạnh và trống trải.
Cho dù con người có thay đổi đến thế nào thì một số thứ thuộc
về bản chất vẫn không thể thay đổi hoàn toàn. Trương Hoa cũng
như vậy. Trương Hoa hiện giờ có lẽ đã quen với sự xa hoa nhưng khi
một mình ở nhà, anh vẫn khao khát có thể hưởng thụ cái không gian
yên tĩnh thuộc về riêng mình và mong có thể có người cùng mình
chia sẻ sự thành công và vui vẻ ấy.
2.
Khoảng thời gian ấy, Trương Hoa thường xuyên nghĩ đến Trần
Dĩnh và con. Thậm chí anh còn nghĩ, nếu Trần Dĩnh không phạm
phải sai lầm ấy thì gia đình anh bây giờ đã hạnh phúc biết bao, cô
có thể ở nhà an tâm nuôi con, một mình anh lăn lộn ở bên ngoài là
đủ, cho dù công việc có áp lực, có căng thẳng đến đâu, chỉ cần về
đến nhà là có thể chìm vào cái thế giới hạnh phúc của ba người.
Có lẽ chính bởi điểm này mà Trương Hoa mới muốn giữ Trần
Dĩnh và con ở lại bên mình. Như thế, mỗi khi về nhà sẽ không phải
sợ hãi cái không khí cô độc không lời ấy nữa. Nhưng đột nhiên Trần
Dĩnh lại nói muốn đi làm khiến anh hơi khó chấp nhận, vấn đề
này anh cũng chưa từng nghĩ đến. Anh hiện giờ luôn tự cho rằng