ĐẤT NGHỊCH - Trang 118

gần bãi cỏ nhà già Thoại. Đứng ở chỗ gò đất cao chỗ bìa rừng ấy, có thể
nhìn tới cửa vựa rơm nhà bác Phi được. Lúc đó vào khoảng 6 giờ chiều, tôi
trông rõ Trọng Minh tiến vào vựa rơm. Rõ ràng hắn đưa tay kéo cánh cửa
vựa mà.
- Có đúng là Trọng Minh không ? Chắc không ?
- Chắc !
Sắc mặt ông Lê Phi tái mét. Ông bước một bước tới bên khẩu súng vẫn
nằm im trên bàn.
Trọng Minh la lên:
- Láo ! Nó nói láo đấy ! Hắn lừa dối các ông đấy ! Đây, tôi xin chứng minh
!
Tiếng nói lớn của Trọng Minh hàm súc nhiều âm thanh thành thực. Giọng
la đó nghe không phải giọng là của một người đang run sợ. Trái hẳn thế, âm
thanh tiếng nói ngầm chứa một sự thật ! Và sự thật đó là: oan, bị kết tội oan
!
Âm thanh rổn rảng như chuông đổ hồi ấy khiến ông Lê Phi chợt cảm thấy
xúc động. Ông khựng ngay lại cùng một lúc với viên hương quản. Đặng
Sâm đã định chồm tới ngăn giữ ông Lê Phi. Giây phút ngập ngừng đó, Giậu
kinh hãi nhất.
Mọi người do dự một phút là hắn bị nguy một phút. Vì vậy, hắn cố gắng
phá tan giây phút ngập ngừng đó bằng mọi cách. Quát lên chẳng hạn:
- Đừng nghe nó ! Thằng nầy nói khéo lắm ! Đừng nghe nó ! Và xin tất cả
đừng quên rằng nó là một tay đóng kịch rất tài. Đóng kịch ! Nghề ruột của
hắn mà !
Lập luận của Giậu đã có hiệu quả. Ánh mắt của ông Lê Phi gườm gườm.
Nét mặt ông đanh lại. Trọng Minh nói ngay:
- Tôi xin chứng minh !
Viên hương quản hối thúc:
- Thì chứng minh đi !
- Hồi 6 giờ chiều hôm đó, tôi cùng với hai người bạn tôi là Võ Mạnh Tôn,
Trần Phiên, lúi húi làm việc cho đến tối mịt kia mà ! Không tin, các ông cứ
đi hỏi họ thử coi !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.