ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 1063

- Hai chúng ta xa cách đã ba bốn năm trời, nay được gặp nhau ở đây

tưởng trời xui đất khiến cho loan phượng trùng phùng, không ngờ đại thuỷ
sư đô đốc muốn cử nàng ra giúp việc quân. Nàng nghĩ thế nào?

Yến Nhi nói:

- Tiện nữ năm xưa ơn nhờ tướng quân nâng đỡ, lòng những tri ân,

tưởng rằng đã có chỗ nương thân, cũng vì ly loạn mà phải chia lìa nhưng
thật không khi nào nguôi nỗi nhớ nhung. Nay gặp nhau đây, chàng có việc
gì sai đến, thiếp nguyện xin theo. Chỉ hiềm một nỗi thiếp là phận liễu bồ, ở
trong quân biết giúp gì cho chàng được.

Mã Vi vẫn giữ nét mặt rầu rầu, nói:

- Nàng ơi! Chuyện này nói ra đau lòng lắm. Hay là ta đành chịu tội với

đô đốc chứ chẳng nỡ để nàng phải thiệt thòi.

Yến Nhi tưởng Mã Vi đau lòng thật mới nói quyết rằng:

- Có việc gì giúp được tướng quân, dẫu thiếp thịt nát xương mòn cũng

chẳng dám từ.

Mã Vi thấy Yến Nhi thành thực như vậy, trong lòng sướng tựa mở cờ

nhưng còn thổn thức hai ba lần rồi mới từ từ thổ lộ:

- Nàng ạ! Quân ta nay đã gần vào đến vùng biển của người Nam

nhưng ngại vì tướng Nam là Trần Khánh Dư trí dũng song toàn, khó bề
thắng được nên đô đốc còn trù trừ chưa dám khinh tiến. Nếu nàng vì ba
quân mà chịu sang lung lạc Khánh Dư, công ấy thật đứng đầu các tướng.

Yến Nhi nói:

- Việc đô đốc đã sai, thiếp đâu có dám từ. Chỉ tiếc rằng hai ta xa cách

bao năm, nay lại phải chia tay, biết khi nào gặp lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.