ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 226

Cốt Đãi Ngột Lang lệnh cho bọn A Truật, Hoài Đô, Đoàn Hưng Trí

đem kỵ binh đuổi gấp, còn mình chỉ huy trung quân. Bố Nhĩ Hải đoạn hậu
bảo vệ lương thảo dần dần theo sau, chiều tối đến bến Bồ Đề hạ trại.

Lại nói Phạm Anh cùng hai đồng đội đưa được số bệnh binh về tuyến

sau, vội vàng quay lại. Trận địa vắng lặng, chỉ còn la liệt xác lính của hai
bên chết và bị thương nằm chồng chéo lên nhau. Phạm Anh tìm được
Nguyễn Văn Điền, Vũ Tuấn và Đoàn Sĩ Hiệp, đưa đến chỗ anh em thương
binh đang được băng bó. Đến chiều có dân binh ở các làng bên đến chuyển
thương binh về tuyến điều trị và chôn cất những người đã chết. Có tên lính
Thát bị thương nặng, trông thấy người dân binh, nó nắm tay đưa lên miệng
tu ra hiệu xin nước uống. Một anh dân binh cầm cây tre vót nhọn giơ lên
định đâm. Tên lính Thát khiếp sợ nhắm mắt chờ chết. Một dân binh khác
ngăn lại, nói:

- Đừng giết! Thằng này còn trẻ. Hãy tha cho nó.

Nói xong, anh dân binh rút ống nước đưa vào miệng cho tên lính Thát

uống. Tên lính Thát uống một hơi, môi mấp máy như muốn cảm ơn rồi thở
dài, nhắm mắt lại. Nó không bao giờ còn được nhìn thấy màu xanh mênh
mông của thảo nguyên nữa. Anh dân binh nói:

- Chắc mẹ nó ở nhà cũng mỏi mòn mong, khóc hết nước mắt đấy.

Thành Đại La ồn ã suốt mấy hôm nay. Người ta chôn giấu thóc lúa,

mâm, chậu, nồi đồng, lư hương, chân đèn, bát đĩa. Đây đó lổng chổng
những chiếc nồi đất vỡ, mảnh văng cả ra ngoài đường. Chị cả Thìn loay
hoay xếp đồ đạc vào hai chiếc thúng đã đầy ự, vừa ngó nghiêng gọi con:

- Long ơi! Chạy bố nó đi đâu rồi không biết? Long ơi, về đi thôi

không người ta đi hết cả rồi.

Chị nhìn ra sân sau, thấy cu Long tay cầm chiếc đòn gánh vung lên

vừa múa võ vừa hô:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.