ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 271

- Trăng đẹp thật nhưng cứ lẩn vào mây như người xấu hổ ấy. Người ta

bảo còn biết xấu hổ là vẫn còn nhân cách phải không anh?

- Ai mà biết được lòng dạ trăng già.

Tiếng nói của đôi trai gái chìm giữa những âm thanh ồn ào của đám

người đang hò hét xem trò tạp kĩ. Trong quán rượu, bàn nào cũng đầy
những lính, nhà hàng phải bày bàn ghế ra cả ngoài hè cho khách ngồi. Một
bàn trong góc có ba anh lính, một anh mặt trắng, một anh có râu và một anh
mắt xếch. Anh mắt xếch hỏi anh mặt trắng.

- Nghe nói hôm nay trong dinh quan ngự sử bận lắm cơ mà? Sao cậu

đi chơi được.

Anh mặt trắng thở dài nói:

- Cưới vợ thì ai chả bận. Anh có biết suốt mười ngày hôm nay mấy

anh em chúng tôi khổ sở thế nào không? Từ sáng đến tối chỉ khiêng kiệu ra
lại khiêng kiệu vào, tập mỗi cái việc khiêng kiệu cô dâu mà không nổi.
Hôm nay xong việc mới được đi chơi đấy chứ.

Anh có râu bảo.

- Khiêng kiệu cô dâu thì làm gì khó khăn đến thế... Ừ! Mẹ kiếp, chai

rượu này như có mùi khê.

Anh mặt trắng tiếp:

- Khê đâu mà khê. Rượu cũ nó thế... Người bảo kiệu công chúa phải

khiêng bốn đòn, người lại nói cải giá chỉ khiêng hai đòn thôi. Tập đi tập lại
cho đến sáng nay vẫn còn nửa hai nửa bốn. Các anh không biết chứ, khổ
nhất là ngày hôm nay, lúc đi đón dâu mà mặt chú rể buồn như đưa đám.

Anh mắt xếch bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.