ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 881

Văn Túc vương nói xong đem quân đi ngay.

Xin quay lại hai ngày về trước, tức là ngày mồng ba tháng năm với vị

thân vương nhà Nguyên là Giảo Kỳ đang lận đận tìm đường chạy trốn. Lúc
bấy giờ trời gần tối, quân Việt đã đi qua được một lúc. Giảo Kỳ bảo Tổ
Đại:

- Quân Nam đi hết lên Thăng Long rồi. Ngươi xem trên bờ có chỗ nào

kín đáo thì lên thôi chứ ta ngâm nước không quen, mệt lắm, chỉ muốn nôn.

Tổ Đại nói:

- Cách đây không xa có cánh rừng thưa. Để tôi dìu điện hạ lên đấy

kiếm cái gì ăn rồi tìm đường về Thăng Long.

Chúa, tôi lóp ngóp bò lên bờ, lựa theo các bụi cây lẩn nhanh vào cánh

rừng thưa. Giảo Kỳ mệt quá gục xuống nằm lả, không đi được nữa, Tổ Đại
sờ người thấy lạnh toát, mới cởi bỏ bớt y giáp, bảo:

- Khổ thân điện hạ! Đói quá đây mà. Điện hạ nằm tạm ở gốc cây này

để tôi đi kiếm xem có cái gì ăn được không.

Nói xong vơ cỏ làm đệm cho Giảo Kỳ nằm rồi xách kiếm đi. Trời tối

dần. Giảo Kỳ nằm lại một mình, vừa mệt vừa sợ, nghĩ mình là một thân
vương, có quân có tướng hẳn hoi mà nay phải nhịn đói nằm một mình ở
góc rừng thế này, không biết có sống được mà về quê hương hay không,
càng nghĩ càng tủi, nước mắt tràn qua khoé mi lăn xuống nệm cỏ, từ sâu
trong cổ bật ra tiếng nấc nghẹn ngào. Lúc sau Tổ Đại đem về một tảng thịt,
thấy Giảo Kỳ thổn thức, gọi bảo:

- Điện hạ cố nuốt vài miếng thịt cho nó tỉnh lại đã. Không có lửa, ta ăn

sống vậy. Bây giờ phải vững vàng lên, chứ bi lụy là hỏng hết việc.

Giảo Kỳ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.