ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 15

như dã thú, còn người nữ nhân kia vừa run rẩy, vừa đưa cánh tay trắng như
tuyết tới ôm chặt hông của hắn, trong miệng không ngừng kêu: "Thanh An,
mạnh lên, a, mạnh hơn nữa!"

Lục Khê đứng ở ngoài cửa, che miệng, chỉ cảm thấy trời đất quay

cuồng, thế giới của nàng ầm ầm sụp đổ.

Người nam nhân kia đã từng giống như thiên thần, khi Lục phủ bị tịch

thu tài sản chém đầu cả nhà đúng lúc đến cứu nàng, từng tại thời điểm nàng
khóc rống thất thanh không nói một lời, cũng không so đo dịu dàng ôm thật
chặt nàng, cũng từng trong đêm tối yên tĩnh yêu thương nữ tử mặt đầy ửng
đổ chưa biết mùi đời là nàng, đã từng ở bên tai nàng thì thầm: "Khê nhi, ta
yêu nàng, đừng xấu hổ, ngoan."

Hắn yêu vẻ dịu ngoan hay xấu hổ của nàng, hôm nay lại ôm một nữ

nhân thô tục phóng đãng khác, cùng nàng ta kịch liệt dây dưa, nghe nàng ta
thốt ra những âm thanh xấu hổ, không chút thẹn thùng ngâm nga dưới thân
hắn.

Giống như đến cao triều, tần số của Quý Thanh An càng lúc càng nhanh,

tiếng gầm nhẹ mang theo kích động rõ ràng, cuối cùng chợt dừng lại.

Nữ nhân kia thở hổn hển, vừa cười khanh khách, vừa mềm mại nói với

hắn: "Sao hả, có phải ta thú vị hơn vị thiên kim Tổng đốc như cá chết kia
không?"

Quý Thanh An nhìn thân thể như ngọc, bộ dáng yêu mị khác thường của

nàng ta, dục hỏa vừa mới phát tiết xong lại lần nữa bùng cháy. Hắn vùi đầu
không chút do dự cắn mút bộ ngực của nàng ta, cuối cùng ở bên tai nàng ta
thì thầm: "Nàng ta sao có thể so với nàng? Ta sẽ dùng kiệu 8 người khiêng
cưới nàng vào cửa, để nàng làm chánh thất, về sau mỗi ngày cùng ta hoan
hảo, tốt nhất là khiến nàng không xuống được giường. . . . . ."

Những ngôn ngữ dơ bẩn sau đó nàng nghe không rõ nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.