ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 163

Minh Uyên liếc nhìn gò má hơi ửng hồng vì bước vội của nàng, cùng

với búi tóc đơn giản còn đang đung đưa trên đầu, nhẹ giọng nói: "Mỹ nhân
không cần đa lễ, là trẫm chọn thời điểm không đúng, làm trễ nãi giờ dùng
bữa của nàng rồi."

"Hoàng thượng đến đây, tần thiếp vui còn không kịp, sao nói là trễ nãi

chứ?" Nàng nở nụ cười ngẩng đầu lên, cả khuôn mặt đều đỏ, không chút
che giấu tâm tình đang vui sướng trong lòng: "Vân Nhất, mang thêm một
bộ bát đũa nữa lên đây; Ảnh Nguyệt, phục vụ hoàng thượng dùng bữa."

Thấy nàng vui vẻ như vậy, Minh Uyên liền lắc đầu ra hiệu cho Cao Lộc,

ngăn cản lời hắn định nói: "Nếu đã đến, vậy thì dùng bữa ở Nhạc Thanh
điện đi, ngươi sai người qua thông báo cho Thường phi một tiếng, bảo ngày
khác trẫm sẽ tới thăm nàng ấy."

Trong lòng Lục Khê có chút hồi hộp, lại có chút u oán.

Thì ra là hoàng thượng vốn muốn đếm chỗ Thường phi, nếu nói những

lời này sớm hơn một chút, nàng sẽ không ngu ngốc giữ hắn lại dùng cơm,
đây không phải là kéo thêm sự đố kỵ lên người mình sao?

Thường phi. . . . . . Đó cũng không phải là người dễ trêu vào.

Mấy ngày nay nghĩ tới nghĩ lui cho ra một kết luận, người có quan hệ

bất chính với Quý Thanh An kia nhất định là tỷ muội của Thường phi, nếu
muốn trả thù, như vậy người thân của kẻ thù đương nhiên cũng là kẻ thù
của nàng rồi. Nhưng bây giờ nàng đứng chưa vững, đắc tội với Thường phi
không phải là hành động sáng suốt.

"Tần thiếp không biết hoàng thượng muốn đến chỗ Thường phi nương

nương, tần thiếp có tội, không nên tự tiện quyết định giữ hoàng thượng ở lại
dùng bữa! Hoàng thượng vẫn nên dời giá đến Lâm Hoa điện đi, tránh để
Thường phi nương nương phí công chờ đợi, vậy sẽ làm tần thiếp cảm thấy
rất xấu hổ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.