ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 165

Minh Uyên quan sát thân thể có vẻ hơi gầy gò của nàng, không đồng ý

nói: "Quá gầy, đẫy đà hơn chút nữa cũng tốt."

Lục Khê u oán: "Hoàng thượng đang chê dáng vẻ bây giờ của tần thiếp

không khiến người hài lòng sao?"

"Trẫm chỉ nói sự thật thôi, Mỹ nhân quả thật hơi gầy." Ánh mắt của hắn

chậm rãi lưu luyến trên người nàng, dùng dáng vẻ như đang đánh giá khiến
gò má nàng ngày càng đỏ bừng: "Chỉ là, tuy hơi gầy, nhưng chỗ nên đầy
đặn vẫn. . . . . . vẫn khiến trẫm rất hài lòng."

Đây là đang. . . . . . đùa giỡn nàng sao?

Lục Khê câm nín, bàn tay đang múc canh cho Minh Uyên run lên, có

chút nước tràn ra khỏi chén, rơi xuống váy nàng.

"Chủ tử, cẩn thận nóng!" Ảnh Nguyệt đang đứng bên cạnh vội vàng cầm

lấy khăn lông lau cho nàng.

Hai má Lục Khê đỏ rực, xấu hổ nhìn Minh Uyên thỉnh tội: "Hoàng

thượng thứ tội, tần thiếp thất nghi rồi, xin hoàng thượng trách phạt. . . . . ."

Nhìn đôi con ngươi ướt át của nàng, rõ ràng là vừa giận vừa xấu hổ,

nhưng lại xinh đẹp không gì sánh được, Minh Uyên vui vẻ cười ha hả.

Một Mỹ nhân dễ xấu hổ tới tay chân luống cuống như vậy, quả thực là

rất sinh động, nhìn thật thú vị.

Dùng bữa xong, vì buổi chiều còn có tấu chương phải phê nên Minh

Uyên quyết định ở lại Nhạc Thanh điện nghỉ ngơi một lát.

Lục Khê vừa nghe tin này, trong đôi mắt thoáng qua một chút lúng túng,

khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên khả nghi, khó xử nói: "Hoàng thượng hôm nay
còn có công vụ quấn thân, sợ rằng không nên mệt nhọc quá mức. . . . . ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.