ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 197

Nhưng người nữ nhân này hình như chẳng có đầu óc gì, ỷ sủng mà kiêu,

mặc dù mục đích hắn sủng ái nàng ta lúc đầu chính là để hôm nay kéo
Thường gia xuống ngựa, nhưng dù sao cũng đã sủng ái bốn năm, tuy không
có tình nhưng vẫn còn nghĩa.

Cũng được, dù Thường gia không còn, nhưng vẫn sẽ cho nàng một cuộc

sống an ổn chốn hậu cung.

Nghĩ như vậy, Minh Uyên liền bảo thái giám có thể thông báo, bốn chữ

"Hoàng thượng giá lâm" làm động tác của người đang nhảy múa người hơi
chậm lại, nhưng vẫn không dừng hẳn.

Hắn lạnh lùng đi đến cạnh vườn hoa: "Sao hả, Thường Thục Nghi không

muốn nhìn thấy trẫn hay sao?"

Người đang vừa xoay tròn vừa vung tay áo, lạnh nhạt đáp lời: "Người vẽ

tranh không muốn ý tưởng mình bị cắt đứt, nô tì là người yêu vũ, cũng tất
nhiên không muốn bị gián đoạn khi đang dang dở, nô tì múa xong, sẽ tự
mình đến thỉnh tội với hoàng thượng."

Minh Uyên trầm mặc nhìn nàng ta một lát: "Nếu Thường Thục Nghi vẫn

vì chuyện hôm qua bị giáng cấp mà hờn dỗi, vậy thì trẫm khuyên ngươi nên
dừng lại đi, bởi vì hôm nay trẫm tới tìm ngươi là muốn trị ngươi tội tự tiện
vận dụng tư hình, đánh đập cung nữ thái giám của phi tần khác. Nếu chuyện
xuống cấp hôm qua đã khiến ngươi canh cánh trong lòng như thế, sợ rằng
quyết định sau đây của trẫm sẽ càng khiến ngươi không chịu nổi."

Nếu là lúc trước, Minh Uyên có lẽ sẽ tốt tính dung túng cho chút khuyết

điểm nhỏ này của nàng ta, nhưng lỗi mà hôm nay Thường Thục Nghi phạm
lại không giống trước kia, nàng ta đã đánh giá quá cao lực ảnh hưởng của
bản thân mình.

Hắn vừa dứt lời, nàng ta liền dừng lại: "Hoàng thượng còn muốn giáng

phân vị của thiếp?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.