ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 195

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều lặng lẽ toát mồ hôi, ước chừng cũng

có người âm thầm cười lạnh.

Kha Tài tử này là chưa khôn ra hay quả thật là não phẳng? Lục Mỹ nhân

vì sao mà té, sợ rằng chẳng ai không rõ, nhưng một câu nói của nàng ta,
giống như khắp thiên hạ chỉ có mình nàng ta là người thông minh vậy. . . . .
. Đúng thật là ngu xuẩn.

Mà lúc này, Nguyệt Dương Phu nhân xưa nay dịu dàng như nước nhẹ

nhàng đánh vỡ yên lặng: "Chỗ của ta còn có chút cao trị thương, do lúc
trước nhị hoàng tử không cẩn thận té ngã nên hoàng thượng sai người đưa
tới, thoa gần nửa tháng đến sẹo cũng biến mất hết. Lát nữa ta sẽ sai người
đưa tới cho muội muội."

Hoàng hậu cười khen ngợi: "Cũng là muội nghĩ chu đáo."

Lục Khê chuyển ánh mắt sang Nguyệt Dương phu nhân, trong trí nhớ,

nàng ta luôn luôn ngồi lẫn trong đám người, yên lặng, rất ít khi nói chuyện,
giống như một người vô hình. Nhưng hôm nay vừa mở miệng, giọng nói
trong suốt dịu dàng như nước chảy như vậy, khiến người ta cảm thấy như
đang được tắm gió xuân.

Khí độ cùng dáng vẻ đều không phải ai cũng có được, khó trách có thể

giúp hoàng thượng sinh hạ một đứa con, nếu Lục Khê là một nam nhân,
cũng hi vọng một nữ nhân như vậy giúp mình dưỡng dục nhi tử.

Nàng cám ơn Nguyệt Dương Phu nhân, khóe mắt liếc thấy vẻ mặt bất

mãn vì bị người ta cố ý coi thường của Thẩm Kha, âm thầm cảm thấy buồn
cười.

Đã vào cung ai lại không muốn leo cao, bước chân ổn định? Chỉ mình

Thẩm Kha là người làm không ít chuyện ngu xuẩn, giống như là ngại mệnh
mình quá lâu vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.