ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 222

"Ngươi...ngươi. . . . . ." Bất chợt Thường Vệ Quang nâng tay, cho nàng

ta một cái tát, sau một tiếng “chát”, trên khuôn mặt trắng nõn của Thường
Tư Viện hiện lên 5 dấu tay đỏ ửng: "Tiện nhân! Ngươi thân là người của
Thường gia, thế nhưng làm ra loại chuyện đại nghịch bất đạo thế này!"

Một tát này xuống tay rất nặng, sức lực cực lớn, đôi môi Thường Tư

Viện cũng bị hàm răng cào rách, để lại một vệt máu tươi.

Nàng ta chậm rãi ngẩng khuôn mặt bị đánh nghiêng lên nhìn Thường Vệ

Quang, nở nụ cười trào phúng: "Thì ra trong mắt ông, ta cũng là người của
Thường gia?"

Trong ánh mắt của nàng ta là biểu tình cực kỳ xa lạ, khiến Thường Vệ

Quang ngẩn ra, bàn tay đang nâng lên không hạ xuống tiếp được.

"Lúc đầu khi nương mang theo ta ngàn dặm xa xôi tới tìm ông, ông có

xem bà là người của Thường gia không? Nương ta chết rồi, để lại mình ta,
khi đó ông có xem ta là người của Thường gia không? Con trai ông con gái
ông khi dễ ta, xem ta không bằng một đứa nô tỳ, ngày ngày đều sống trong
sỉ nhục, khi đó, ông có xem ta là người của Thường gia không? Ha ha ha,
Thường Vệ Quang, ông có biết ta phải cảm ơn chuyện các người đưa ta vào
cung tới mức nào không? Nếu không phải như thế, sao có ngày ta lật đổ
được các người? 4 năm rồi, ta rốt cuộc cũng đợi được ngày này, quả thật là
ông trời có mắt ! Ha ha ha ha. . . . . ."

Hận thù của nàng ta khiến khuôn mặt Thường Vệ Quang trở nên tái

nhợt, không còn một chút huyết sắc.

"Ta thừa nhận ta quả thực có lỗi với nương con." Ông ta giống như đột

nhiên già đi mười tuổi, trong mắt tràn đầy chán nản: "Nhưng ta là Thừa
Tướng, ta có sự nghiệp của ta, cuộc đời của ta, sao có thể cưới một cô gái
lầu xanh về nhà? Tư Viện, là cha có lỗi với mẹ con, có lỗi với con, xem như
là cha van xin con, hoàng thượng chỉ nhất thời tức giận mới đày con đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.