ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 63

Buổi nói chuyện đều là những lời khách sáo, xuyên suốt chỉ là Thái hậu

ân ức thế nào, uy quyền ra sao. Lục Khê biểu lộ vẻ biết ơn sâu sắc, nên chỉ
một lát sau, Thái hậu liền bảo mình mệt mỏi, cho phép nàng về sớm.

Đường trở về Lan viện không khác lần đầu, con đường lát đá đen như

mực hiển hiện ra cảm giác lâu năm, tường đỏ cùng bóng tối lại cảng làm nổi
bật lên vẻ cô đơn, nhỏ bé của những con người trong chốn thâm cung này.

Lúc đi ngang qua Âm hợp điện, Lục Khê không ngẩng đầu lên nhìn, mà

chỉ dùng dư quang nơi khóe mắt để ý nhiều hơn một chút. Lần này trong
điện hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có hai ngọn đèn lồng trước cửa chập chờn trong
gió.

Nhưng bọn họ vừa đi qua cửa điện, liền nghe thấy tiếng cọt kẹt, một tiểu

cung nữ mở cửa bước ra, dập tắt hai ngọn đèn lồng này.

Lục Khê không lên tiếng, giống như không nghe không nhìn thấy gì hết.

Tần Vũ quay đầu lại liếc nhìn, chỉ hời hợt giải thích một câu: "Đêm đã
khuya, hẳn là chủ tử trong điện muốn nghỉ ngơi, nên bảo cung nữ ra ngoài
tắt đèn."

Lục Khê gật đầu, nhưng trong lòng lại nổi lên vô vàn thắc mắc, chẳng lẽ

chủ nhân trong điện này đang đợi ai đó? Nếu không vì sao phải đốt đèn
lồng ngoài cửa, đến khuya mới dập tắt chứ?

Chẳng lẽ là. . . . . . người thâu hoan lần trước?

Hai ngày sau, hoàng hậu nương nương tổ chức một bữa tiệc, mời các

Tần phi đến Đức Dương điện tham dự, các tú nữ đã thông qua tuyển chọn
nên đều được phép đến.

Trước khi đi, Ảnh Nguyệt lấy ra một đống lớn xiêm áo từ trong ngăn tủ,

do dự không biết nên chọn cho chủ tử bộ nào. Nhưng Lục Khê lại cự tuyệt
hết những thứ đấy, chỉ cầm một kiện váy trắng ngà đi ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.