ĐẤU TRƯỜNG ĐEN - Trang 4

1

Walter Mosca cảm thấy niềm xúc động dâng lên cùng với cảm giác cô đơn
lớn lao cuối cùng khi trở về nhà. Chàng nhớ lại một số quang cảnh bị tàn
phá ở bên ngoài thủ đô Pari cùng những vùng đất quen thuộc mà trước đây
chàng đã đi qua. Giờ đây trên đoạn đường cuối của hành trình, chàng bồn
chồn, náo nức được về đến nơi cuối cùng, về trái tim của đất nước đổ nát,
về thành phố hoang tàn mà chàng chưa từng bao giờ nghĩ rằng có ngày
chàng sẽ lại trông thấy nó.

Quang cảnh trên đường vào nước Đức đối với chàng còn quen thuộc hơn

cả cảnh sắc ở chính nước chàng, ở chính thành phố chàng đã sinh ra.

Con tàu lắc lư theo đà chạy nhanh. Đây là một toa tàu chở lính đi thay

thế cho toán lính đóng ở trại Frankfort, nhưng một nửa toa được dành để
chở những nhân viên dân sự tuyển từ Hoa Kỳ. Mosca đưa tay lên sửa lại
cravát trên cổ áo và mỉm cười. Chàng thấy một cảm giác lạ lùng. Chàng
nghĩ, giống như khoảng hai mươi người dân sự cùng ngồi đây, chàng sẽ dễ
chịu và thoải mái hơn nếu ngồi chung với những anh lính - ở cuối toa tàu.

Toa tàu có hai bóng đèn điện mờ ở hai đầu. Những khung cửa sổ của toa

đều bị đóng chặt bằng những thanh gỗ, như những người ngồi trong toa
không sao có thể nhìn được quang cảnh đổ nát mênh mông ở bên ngoài,
cảnh đổ nát trải dài như vô tận hai bên đường tàu chạy. Hai dãy ghế gỗ
chạy dài hai bên toa, chỉ dành một lối nhỏ cho người đi ở giữa.

Mosca ngả người nằm dài trên phần ghế ngồi và đặt túi vải xanh, cái túi

trước kia chàng vẫn đựng đồ tập thể thao, dưới đầu để làm gối. Trong ánh
sáng lờ mờ, chàng không nhìn rõ mặt những người khác trong toa tàu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.