ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 246

Tôi lại đưa mắt nhìn đến bàn tay của hắn đang nâng lên dưới ánh trăng, tỉ

mỉ ngắm nhìn. Lại một lần nữa, tôi dám khẳng định đây là một bộ móng
vuốt mãnh thú có thể xé nát tất cả mọi thứ, nhưng hắn vẫn cẩn thận như
vậy, ngay cả đến gần cũng không dám vì sợ làm tôi sợ hãi. Cho dù đó là
một bộ móng vuốt của mãnh thú thì sẽ thế nào? Bộ móng vuốt sắc bén ấy
căn bản sẽ không làm hại đến tôi!

Tôi nhìn hắn, cố chấp, im lặng giơ tay ra trước mặt hắn.

Tôi rất rõ ràng bàn tay tôi sắp nắm kia là cái gì, nhưng tôi vẫn tin tưởng

—— Em không sợ anh! Em chỉ cần anh!

Trầm mặc giằng co.

Rốt cuộc, Ngô Cứ Lam chậm rãi đưa tay về phía tôi, tốc độ của hắn cực

kỳ chậm, cực kỳ chậm, giống như sợ tôi không có cơ hội đổi ý cuối cùng để
chạy thoát. Khi hai đầu ngón tay của hai người chúng tôi sắp chạm vào
nhau, hắn dừng lại, vẫn còn muốn cho tôi cơ hội cuối cùng để chạy thoát.

Tôi chờ đợi mất hết kiên nhẫn, mặc kệ phía trước mình là đại dương

mênh mông, liền dùng sức vươn người, bắt đến bàn tay của hắn. Hắn giật
mình, bàn tay bén nhọn lập tức rút lại. Tôi bắt vào khoảng không, thân
mình lay động, mắt thấy sắp ngã xuống bãi đá ngầm, hắn vội vàng cầm tay
của tôi, nhẹ nhàng đỡ lấy, làm cho tôi vững vàng dựa vào phiến đá ngầm.

Tôi lập tức nắm chặt tay hắn, không có cảm giác mềm mại ấm áp, mà là

lạnh như băng, cứng rắn, giống như tôi đã tưởng tượng.

Tôi nhìn hắn, nắm tay hắn, dùng sức siết chặt một chút, kéo hắn đến gần

tôi hơn —— Em muốn ở bên anh, không sợ hãi, không miễn cưỡng, càng
không hối hận!

Hắn nương theo lực kéo của tôi, chậm rãi bơi đến bên cạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.