ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 245

phía trước, một tay vịn vào phiến đá ngầm, một tay hướng về phía Ngô Cứ
Lam, dùng hành động nói rằng —— Em không sợ anh! Em chỉ cần anh!

Ngô Cứ Lam nhìn tôi, vẫn không nhúc nhích.

Tay của tôi vẫn đưa ra trước mặt Ngô Cứ Lam, cố chấp, im lặng chờ đợi.

Thật lâu sau, Ngô Cứ Lam đón lấy tầm mắt của tôi, chậm rãi giơ tay lên

khỏi mặt biển, hắn không phải muốn cầm tay tôi, mà là muốn cho tôi thấy
rõ ràng, bàn tay mà tôi muốn nắm kia trông như thế nào.

Hô hấp của tôi bị kiềm hãm, ngay cả đồng tử cũng bị co rút lại.

Dưới ánh trăng màu bạc, một chuỗi những giọt nước từ ngón tay của hắn

rơi xuống, vốn nên là một hình ảnh xinh đẹp tinh tế, nhưng hiện tại chỉ
khiến cho người ta cảm thấy chấn động cùng khiếp sợ.

Toàn bộ bàn tay của hắn đều bị một lớp vảy tinh mịn màu đen bao phủ,

nhìn qua giống như lớp kim loại lạnh lẽo cứng rắn. Trên mu bàn tay nổi lên
năm đường gân máu, biểu lộ sức mạnh có thể phá hủy tất cả. Năm ngón tay
thon dài, móng tay bén nhọn, giống như năm cây kim bằng thép, thật sự dễ
dàng đâm thủng da thịt con mồi. Những ngón tay có màng kết nối, khi bàn
tay hoàn toàn mở ra, cơ hồ lớn hơn gấp hai lần người bình thường.

Khách quan đánh giá, nếu nói đây là một bàn tay, thì chi bằng nói đây là

một bộ móng vuốt của mãnh thú.

Tôi cực kỳ kinh ngạc, thậm chí theo bản năng vô cùng sợ hãi, nhưng khi

tôi trốn tránh không dám nhìn cái móng vuốt kia, thì Ngô Cứ Lam với ánh
mắt bình tĩnh thâm thúy, cũng đang tinh tế quan sát từng phản ứng của tôi.
Tôi ý thức được, một chút phản ứng của tôi có thể sẽ xúc phạm đến hắn,
nên lập tức bình tĩnh trở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.