ĐÂY KHOẢNG SAO TRỜI, KIA KHOẢNG BIỂN - Trang 258

Đợi sau khi tôi tắm xong, toàn thân ấm áp dễ chịu, mặc vào quần áo sạch

sẽ đi ra, Ngô Cứ Lam đã làm xong ba bát mì Dương Xuân (10.1), còn thêm
một chén canh gừng.

(10.1) Mì Dương Xuân hay còn gọi là mì nước, nước dùng có vị ngọt

thanh, rất ngon miệng. Là món ăn bình dân của khu người Hán nổi tiếng ở
Giang Nam, cũng là món ăn đặc sắc của Dương Châu. Nó xuất phát từ
Thượng Hải, trước đây, người ta hay dùng tôm bóc vỏ và hành tây xào qua
cho thấm, sau bỏ vào nước lèo nấu chung với mì, làm cọng mì trơn mềm,
có độ dai. Sau này, mì Dương Xuân trở nên phổ biến, ở Đài Loan người ta
còn dùng chung với thịt heo và cải thìa, một số nơi thì dùng với trứng và
một số phụ liệu khác.

Tôi ăn hết bát mì không sót lại miếng nào.

Ngô Cứ Lam hỏi: “Ngày hôm qua em ăn cơm không ngon miệng à?”

Giang Dịch Thịnh hừ lạnh, há mồm ra muốn nói.

Dưới bàn, tôi đá một cước vào chân của Giang Dịch Thịnh, hắn liền

ngậm miệng lại.

Tôi bưng chén canh gừng lên, tủm tỉm nói: “Đúng rồi, là do anh nấu mì

quá ngon.”

Ngô Cứ Lam mặt không chút thay đổi, nói: “Nếu em không đá vào chân

của Giang Dịch Thịnh, những lời này càng có sức thuyết phục.”

Tôi xấu hổ, lập tức ngoan ngoãn rút chân lại.

Giang Dịch Thịnh cười nói, “Trước đây, chúng tôi ba người, ai cũng đều

nghĩ rằng Đầu to mới là đứa hư hỏng nhất, nhưng nó đối với chúng tôi chỉ
là đứa hư hỏng kiêu ngạo, còn Tiểu La đây mới là hư hỏng của hư hỏng, rất
nhiều chuyện xấu chúng tôi làm đều do em ấy bày ra.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.